"Aizzz, cái thằng nhóc này." - Tiểu Hà đạp đạp chân xuống nền, ngại ngùng ôm mặt chạy lên lầu.
Tiếu Minh bên dưới cứ khúc khích ôm bụng cười: "Mama có cần con đặt Chocolate Mouse không? " - Tiếu Minh vừa nói vừa nhõng nhẹo.
(Chocolate Mouse: Kem mút socola dành cho tình nhân)
Tiểu Hà lên phòng thì chỉ giữ khư khư chiếc điện thoại, mở lên rồi lại tắt, lòng cô cứ rạo rực, nhảy múa cả lên. Cô mong nhận được tin nhắn từ anh...
Loanh quanh ngồi lên xuống thì cuối cùng cũng nhận được tin nhắn từ anh:
"Anh có việc ở công ty không nói chuyện với em được. Em với Tiếu Minh ngủ đi, mai anh qua đón. "
Tiểu Hà đọc xong có chút thất vọng nhưng vẫn nở nụ cười tươi, cô trả lời thoại lại: "Dạ, anh ngủ ngon. Moaaa..." - Nói rồi Tiểu Hà mặt đỏ ửng lên, cô giữ lấy chăn chùm lên đầu cười tủm
Tiếu Minh ở ngoài cửa thấp thỏm nhìn: "Hèm...mấy giờ rồi mà hai cô cậu còn trao gửi yêu thương. Tí tuổi yêu với đương, bỏ đi mà học hành." - Thằng bé giả giọng thầy giáo, nghiêm khắc nói
Tiểu Hà nghe giật bắn người, Tiếu Minh lại được một trận cười ra trò: "Thằng nhóc này, đợi đấy biết tay ta." - Tiểu Hà thả điện thoại xuống, nhoài người rời khỏi giường. Tiếu Minh chạy quanh phòng, hai mẹ con cứ thế đuổi nhau ầm ĩ cả phòng.
~Tối nay ông bà ngoại chắc vài lần giật mình...
............
Màn đêm qua đi, mặt trời lại lên, nhưng tia nắng yếu ớt len mình qua lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ho-hoac-bien-thai/3135975/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.