"Chồng tương lai? Chị anh ấy tỉnh lại rồi sao? " - A Bảo mặt vui mừng nhìn Tiểu Hà
" Tỉnh lại? " - Alan và Hoắc Tư Vĩ đồng thanh
Tiểu Hà nghe xong thì ho sặc:
"À không không có gì, mọi người ăn đi." - Tiểu Hà xua tay lắc đầu gượng cười
Hoắc Tư Vĩ nhìn thái độ của Tiểu Hà quay sang nhìn A Bảo đang không hiểu gì rồi nhìn sang Tiếu Minh vẫn ngồi uống nước dừa dì An vừa mang ra:
"A Bảo có phải cậu biết chuyện gì không? "
Hoắc Tư Vĩ nhìn chăm chăm A Bảo
A Bảo có chút rùng mình, liếc Tiểu Hà. Tiểu Hà lắc nhẹ đầu ngay lập tức bị Hoắc Tư Vĩ trừng mắt liền rụt cổ...
"Thì là hai hôm trước em có nói chuyện với chị Hà."
*Dòng hồi tưởng*
"Alo chị à, em nghe mẹ nói rồi. Anh ta thật đáng trách lại để hai mẹ con chị chịu khổ suốt năm năm trời. "
Tiểu Hà nghe xong có chút chưa hiểu lắm định hỏi lại thì A Bảo nói tiếp:
"Chị, bây giờ anh ta đang ở đâu. Em giúp chị trả thù."
"Hả, trả thù??? " - Tiểu Hà làm rơi cái thìa nhỏ trên tay, kem còn dính chút ít trên miệng, đứng bật dậy há hốc
"Anh ta làm chị chịu nhiều mất mát như vậy, em phải trừng trị giúp chị."
"Đừng đừng...anh ta thật ra thì cũng rất....à rất đáng thương."
A Bảo bên kia gãi đầu: "Sao lại đáng thương? "
Tiểu Hà mặt buồn ngồi xuống ghế sofa kể khổ:
"Em không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ho-hoac-bien-thai/3135948/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.