5 năm năm trời ròng rã trôi qua Hoắc Tư Vĩ chỉ vùi đầu vào công việc
"Chủ tịch hôm nay tiểu thư về nước, hạ cánh lúc 9 giờ, anh có ra sân bay đón cô ấy? "
Thư ký lâm mang vào cho anh một cốc cafe, nhân tiện vừa nhận thông báo là Tiểu Hà hôm nay về liền nói luôn cho hắn
"Hôm nay?.... "
Hoắc Tư Vĩ đưa cốc cafe lên, nghe thấy thư ký Lâm nói liền dừng lại, suy nghĩ điều gì đó rồi lại ung dung đưa lên uống
"Anh đem cái này gửi cho cô ấy, ẩn danh!" - Hoắc Tư Vĩ lấy trong ngăn tủ một chiếc hộp đen tuyền đầy bí ẩn.
Thư ký lâm nhận lấy chiếc hộp, nhẹ lắm!
Không nói gì, thư ký Lâm chỉ gật đầu rồi mang chiếc hộp đó đi làm nhiệm vụ
.....
*Tại sân bay*
Một thằng nhóc đầu nấm, gương mặt bầu bĩnh, hai mắt to tròn. Toàn thân một màu đen huyền bí.
"Chu Tiểu Hà em có nhanh lên không?"
Nhóc quay người lại, hai tay chống hông bĩu môi lắc đầu
(Không biết cái dáng ở đâu -_-)
"Này, Chu Tiếu Minh nhà ngươi học đâu cái câu đó vậy hả?"
Chu Tiểu Hà nhẹ nhàng kéo chiếc vali đằng sau đi đến gõ vào đầu thằng quỷ sứ ấy một cái, nhau mày hỏi
Chu Tiếu Minh xoa xoa đầu, nhìn chằm chằm, 23 rồi nhưng bả vẫn đẹp mê hồn. Diện chiếc váy đen ôm sát người, đôi giày cao gót mũi nhọn tôn lên đôi chân dài. Nó lắc đầu chán nản, chống tay lên vuốt cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ho-hoac-bien-thai/3135906/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.