Trần Tư Hoàng giang hai tay ra, tận hưởng tiếng hoan hô đến từ bốn phương tám hướng.
Không thể không nói, Trần Tư Hoàng quả là một cao thủ điều hòa bầu không khí.
Anh ta nhận lấy micro do người của nhà họ Trần đưa tới, giọng nói trong dày vang lên: "Chào mọi người, tôi là Trần Tư Hoàng."
"Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhà họ Trần chúng tôi."
Nói xong còn kính cẩn khom người cúi chào với máy quay.
"Quào, ông xã em lịch sự ghê..."
"Đời này kiếp này, không phải Trần Tư Hoàng thì tôi không lấy chồng!"
"Ôi, tôi sắp xỉu rồi, mau bảo Trần Tư Hoàng hô hấp nhân tạo cho tôi."
...
Ngoài những người hâm mộ kích động ở trên kia, trên khán đài còn có một ông cụ đang phân tích tình hình:
"Nhà họ Trần này ghê gớm thật!"
"Đời thứ nhất có cây 'Định hải thần châm' là ông cụ Trần, nhà họ Trần phồn thịnh mấy chục năm."
"Đời thứ hai ai nấy đều quyền cao chức trọng, người người đều là nhân vật lớn có máu mặt. Chỉ một mình Lý Chí Huy thôi đã có thể tiếp tục bảo vệ nhà họ Trần thêm mấy chục năm nữa."
"Bây giờ, người của đời thứ ba cũng đã lộ mặt, không ngờ cũng không hề kém cỏi!"
"Tôi nhớ người đứng thứ sáu trong danh sách tân binh ưu tú cũng tên là Trần Tư Hoàng, không biết có phải là thằng nhóc này hay không?"
Ông cụ vừa dứt lời đã có một người trung niên đeo dây xích vàng khinh thường nói:
"Ông già, đừng có mà nói khó hiểu như thế, gì mà phồn thịnh mấy chục năm, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311716/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.