"Phép tắc giang hồ ư?"
Sau khi ông Trần nói xong, biểu cảm của mọi người lại không giống nhau.
Vài vị trung niên như nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó trong nháy mắt, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng.
Một số phụ nữ thì hơi ngạc nhiên. Rốt cuộc là người như thế nào mới có thể khiến ông chủ nhà cũ đối đãi trịnh trọng như vậy chứ.
Trần Kinh Châu và một ít bạn cùng lứa với anh ta lại không chấp nhận!
Trần Kinh Châu mở miệng oán giận nói: "Ông nội, ông còn đùa vui như vậy làm gì?"
"Cho một vị Võ Vương ra tay, thẳng tay đánh chết thằng nhóc kia là xong rồi, sao còn phải phức tạp vậy chứ!"
Anh ta nghĩ mãi không thông. Rõ ràng là trong dòng họ có cao thủ, sao còn phải đi đường vòng như vậy nữa.
Vẻ mặt ông Trần lạnh lùng, lần đầu tiên vẻ giận dữ xuất hiện trên mặt ông ta.
Lúc này, một vị trung niên thấy tình cảnh có vẻ không ổn nên đứng dậy mở miệng nói: "Vô liêm sỉ, Kinh Châu, con đang nói mê sảng gì vậy. Chẳng lẽ ông nội con còn không thể lo toan mọi thứ toàn diện được sao?"
Sau khi nói xong, vị trung niên kia thấy Trần Kinh Châu vẫn bày ra vẻ mặt không phục thì giải thích: "Con cảm thấy một người mới hơn hai mươi, tuổi còn trẻ đã là cao thủ cấp bậc Tông sư võ đạo là do chính kẻ đó luyện thành sao?"
"Rất hiển nhiên là phía sau thanh niên đó chắc chắn có thế lực khác."
"Người này tuổi còn trẻ, tu vi võ đạo còn cao như vậy, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311707/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.