Ngô Đình Khải dẫn Lý Như Ý cùng Khiết Nhan rời khỏi trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Bọn họ nhìn bóng lưng người đàn ông tuấn tú rời đi, ánh mắt hiện lên vẻ hoang mang khó hiểu.
Người đàn ông mà họ xem thường nhất lúc đầu hóa ra lại chói sáng đến như vậy.
Lúc này, bọn họ chợt nhớ ra một việc.
Hình như ngay từ ban đầu, người đàn ông này vẫn luôn trưng ra vẻ mặt bình tĩnh đến mức vô cảm.
Trừ những lúc nói chuyện với Lý Như Ý và cô nhóc nọ, anh chưa từng nở nụ cười với bất kỳ một ai khác, cũng chưa từng cau mày với một ai.
Phải trải qua cuộc sống huy hoàng đến mức nào mới có được tâm trạng như vậy chứ?
Không kể là Chu Thế Duy lúc đầu, hay là Độc Nhãn Long sau này, Hoàng Thiên Hồng hay là một người có xuất thân huy hoàng như cậu Trần, đều không khiến cho anh phải cau mày một lần nào.
Tình huống như vậy chỉ có thể giải thích rằng: Xuất thân của Ngô Đình Khải so với những người này còn ghê gớm hơn rất nhiều.
Ở giữa phòng.
Hoàng Thiên Hồng nhìn theo bóng dáng rời đi của Ngô Đình Khải, tâm trạng vốn luôn xao động khó lòng mà dằn lại được.
Trên tờ chứng minh thân phận của người kia lúc nãy xuất hiện bốn chữ làm cho gã ta không bao giờ có thể ngờ đến: quân đoàn Cuồng Long.
Người đã đánh đập cậu Trần thế mà lại là người của quân đoàn Cuồng Long.
Gã không thể ngờ được, người này vậy mà được quân đội chống lưng.
Không những vậy, chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311703/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.