Lý Như Ý chột dạ nhìn về phía Ngô Đình Khải, nếu như bọn họ nhận nhầm người thì xấu hổ lắm đó!
Ngô Đình Khải gật đầu cười nói: "Chẳng phải anh đã nói rồi sao, Thiết Viễn Thành là đồng đội của anh."
Lý Như Ý nhanh trí nhớ lại, đúng là Ngô Đình Khải từng nói.
Cô cười ngượng ngùng, có chút xấu hổ, đây là lần đầu tiên có nhiều người gọi cô là chị dâu như vậy đấy!
Sau đó cô nhìn về phía Thiết Viễn Thành, cười nói: "Cậu chính là Thiết Viễn Thành phải không, Ngô Đình Khải từng nhắc đến cậu đó!"
Đây vốn chỉ là một câu cô thuận miệng nói ra, nhưng lại dấy lên sóng lớn trong lòng Thiết Viễn Thành.
Trong quân có nhiều chiến tướng tiếng tăm lừng lẫy như vậy nhưng không nhắc, Long soái lại âm thầm nhắc đến mình, đây là niềm vinh dự nhường nào chứ.
Những đội viên đặc chiến ở đằng sau anh ta đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Có thể được Long soái nhớ tên là vinh dự cực lớn của bọn họ.
Nhìn thấy Thiết Viễn Thành phấn khởi đến đỏ bừng cả khuôn mặt, Lý Như Ý hơi thắc mắc, được Ngô Đình Khải nhắc đến có gì vui lắm sao?
Cô ôm Khiết Nhan, dịu dàng nói: "Bé con, chào chú đi!"
Khiết Nhan rất ngoan ngoãn, ngọt ngào nói: "Con chào chú ạ!"
"Chú, các chú đẹp trai quá!"
"Ha ha!" Thiết Viễn Thành và đám đội viên đặc chiến nghe vậy lập tức vui sướng cười thành tiếng.
Thiết Viễn Thành nở một nụ cười tươi rói: "Cháu cũng đáng yêu lắm!"
Nhìn thấy Lý Như Ý giao lưu với đội viên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311675/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.