Mỗi người phụ nữ ai cũng đều có sự tự tin bẩm sinh về ngoại hình của mình.
Hơn nữa, phụ nữ dù có xấu xí đến đâu cũng không muốn người khác nói mình xấu.
Huống chi Hoa Hồng Đen vốn cũng không xấu xí.
Lý Như Ý vội vàng ôm Khiết Nhan vào lòng bảo vệ cô bé, run giọng nói: "Bé ngoan, đừng nói chuyện!"
Thế nhưng, Khiết Nhan lại bướng bỉnh ngửa đầu cao lên nghiêm túc nói: "Dì này thật sự rất xấu mà!"
Hoa Hồng Đen chậm rãi quay đầu nhìn Khiết Nhan, bà ta chậm rãi giơ súng lục lên, lạnh lùng nói: "Quỷ nhỏ, mày nói lại lần nữa!"
Trong lòng mọi người cả kinh, nghe đồn Hoa Hồng Đen máu lạnh không có tình người, nhưng chẳng lẽ bà ta lại muốn ra tay với một đứa nhỏ sao?
Lý Như Ý vô cùng hoảng sợ, cô vội vàng lấy thân mình bảo vệ Khiết Nhan.
Lúc này, cô cảm nhận được mình bị bóng tối bao trùm, khi cô ngẩng đầu nhìn mới biết thì ra là Ngô Đình Khải đã đứng lên.
Ngô Đình Khải nghênh đón họng súng, từng bước đi tới chỗ Hoa Hồng Đen: "Cất súng của bà vào!"
Giọng nói của anh giống như đến từ Cửu U Địa Ngục, lạnh đến thấu xương.
Những người khác thấy Ngô Đình Khải nghênh đón họng súng đi tới chỗ Hoa Hồng Đen đều ồn ào la lên: "Tên nhóc này không muốn sống!"
"Cậu ta chết chắc rồi, còn dám khiêu khích Hoa Hồng Đen như vậy!"
"Cậu ta sợ mình chết chưa đủ nhanh sao?"
"Kỳ này toi rồi, Hoa Hồng Đen thật sự dám nổ súng đó."
Giang Uyển Quân thương tiếc nhìn Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311672/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.