Người phụ nữ mập mạp gấp gáp nói với Kha Vũ Dương: “Anh họ, người đàn ông bám váy vợ đến rồi!”
“Nhìn kìa, cái người có con chó trắng thật to đi bên cạnh đó.”
Sau đó, người phụ nữ mập mạp nhìn đám học trò sau lưng Kha Vũ Dương, chỉ vào Ngô Đình Khải nói to: “Nhanh, mấy người nhanh bao vây anh ta đi.”
Mấy người học trò không để ý tới bà ta, mà chỉ nhìn về phía Kha Vũ Dương.
Kha Vũ Dương híp mắt nhìn Ngô Đình Khải, thấy trên người Ngô Đình Khải chẳng có đặc điểm gì đặc biệt, lúc này mới khẽ gật đầu.
Vì thế, vài vị học trò trong võ quán ưỡn ngực, hùng hổ đi về phía Ngô Đình Khải.
Loại chuyện này, họ đã làm rất thuần thục.
Cách tiện lợi nhất chính là kéo người này vào một hẻm nhỏ, sau đó đè đầu đánh một trận.
Xong việc, cần bồi thường tiền thì bồi thường tiền, cần xin lỗi thì xin lỗi.
Một người đàn ông trẻ tuổi bình thường, chẳng lẽ còn dám trả thù võ quán Hám Sơn?
“Ẳng”
Ngô Đình Khải đang nói chuyện với Khiết Nhan, đột nhiên nghe thấy tiếng Bạch Lang cảnh báo.
Anh ngẩng đầu lên thì thấy mấy người trẻ tuổi đang hùng hổ đi về phía mình.
Nhìn bộ dạng của bọn họ, trong lòng Ngô Đình Khải hiểu rõ, những người này đến tìm anh.
Nhìn đám người đang đi tới, Ngô Đình Khải nở nụ cười nhàn nhạt.
Những người này cứ nhiều lần khiêu chiến anh, muốn chết sao?
Anh liếc mắt nhìn qua mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/2444227/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.