Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau
Danh tiếng của Kha Vũ Dương là đấm từng quyền mà ra. Thời trẻ, ông ta cũng từng là một võ sư nổi tiếng Nam Bắc. Bây giờ hơi lớn tuổi, không còn sức mạnh dám nghĩ dám làm nữa, ông ta không còn những suy nghĩ đó, mở võ quán ở thành phố Thục. Mặc dù như thế, những danh tiếng thời trẻ ông ta tích lũy được vẫn còn tồn tại như cũ. Sau khi võ quán của ông ta mở ở thành phố Thục, danh tiếng ngày càng lớn. Vì thế, hai giới thành phố Thục ai không nể mặt Kha Vũ Dương ba phần? Người đạt được danh vọng như ông ta, thương nhất là lông vũ của mình. Vì vậy, đó là vinh dự ông ta từng có, là vốn liếng tồn tại lâu dài của ông ta. Bây giờ lại có một tên vô danh coi thường ông ta, sao ông ta không nổi cơn thịnh nộ? Do đó, Kha Vũ Dương hạ quyết tâm nhất định phải cho tên vô danh đó biết tay. Người đàn bà mập mạp nghe thấy Kha Vũ Dương đồng ý đề nghị của mình thì mặt lộ ra ý cười. ... Ngoài võ quán Hám Sơn. Huyết Đồ nhìn lên bốn chữ lớn "Võ quán Hám Sơn" cười lạnh. Anh ấy dùng sức, cả người bay lên, nhảy đến phía trên biển hiệu lấy biển hiệu của Võ quán Hám Sơn xuống. Lúc này, có đệ tử của võ quán Hám Sơn nhìn thấy hành động của Huyết Đồ, lập tức xông ra ngoài. Đệ tử dẫn đầu lớn tiếng hét: "Anh đang làm gì đó, trả biển hiệu lại cho chúng tôi." Nói xong, anh ta quay người gọi một câu: "Tất cả mọi người ra đây đi, xảy ra chuyện rồi!" Huyết Đồ cầm tấm biển, lạnh lùng nhìn bọn họ, đợi bọn họ tập hợp đủ. Bên cạnh Huyết Đồ, một nhóm thân vệ khoanh tay, mặt mày hời hợt. Rất nhanh sau, đệ tử tập võ trong võ quán đều chạy ra hết. Đều là những chàng trai trẻ nhiệt huyết hừng hực, ai mà không có gan? Vừa nhìn thấy Huyết Đồ lấy biển hiệu của võ quán xuống, ngay đó có người muốn xông đến lấy lại biển hiệu. Đáng tiếc, những người xông đến còn không với tới góc áo của Huyết Đồ thì đã bị thân vệ bên cạnh anh ấy đá ra. Các thân vệ đều biết mục đích lần này đến đây chính là muốn cho những người này biết tay. Sau khi dò thám vài lần, những đệ tử bình thường của võ quá biết sự lợi hại của người đến. Phút chốc, tất cả đệ tử trong võ quán vây quanh Huyết Đồ nhưng lại không chủ động lên trước chịu đòn. Bọn họ đang kéo dài thời gian, đợi cao thủ trong võ quán đến chi viện. Bên đường, vô số người qua đường nhìn thấy cảnh này thì lần lượt dừng chân đứng xem. Nhìn thấy hai bên nhìn nhau, bọn họ biết, đây là có người đến quậy rồi. Phút chốc, tính tò mò của những người đó được khơi dậy. Đây là võ quán Hám Sơn tiếng tăm lẫy lừng đó! Người đứng đầu võ quán Hám Sơn là Kha Vũ Dương nổi tiếng gần xa đó! Những người này, lẽ nào chưa nghe qua tên tuổi của Tán thủ số một Thục Châu sao? Xã hội bây giờ tiến bộ rồi, phong trào luyện võ dân gian tuy vẫn dày đặc nhưng chỉ là để rèn luyện sức khỏe. Như để quậy thật như vậy là rất hiếm thấy. Phút chốc, tin tức võ quán Hám Sơn bị người đến quậy lan truyền nhanh chóng. Một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn. Rất nhanh, bên ngoài võ quán Hám Sơn đã bị rất nhiều người đi đường xem náo nhiệt vây lấy. Ngoài ba lớp, trong ba lớp vây chật kín võ quán Hám Sơn. Ngay vào lúc này, trong đoàn người bay lên. "Nhìn kìa, tam sư huynh của võ quán Hám Sơn ra rồi." "Ha ha, lần này có kịch hay xem rồi, tam sư huynh này là quán quân đại hội võ thuật Thục Châu đó." "Đúng vậy, võ chân của anh ta rất lợi hại, nếu như người bình thường bị đá một cước, chắc chắn sẽ ngã xuống tại chỗ." ... Tam sư huynh của võ quán Hám Sơn này là một thanh niên đầu đinh. Thái dương của anh ta nhô cao, nhìn là đã biết là người luyện võ. Tam sư huynh này vừa đến thì có đệ tử của võ quán lớn tiếng nói: "Tam sư huynh, nhanh đến dạy dỗ đám du côn này." "Đã có vài sư đệ bị bọn chúng đánh rồi!" "Tam sư huynh, giơ chân đánh mạnh lên, dạy dỗ đám không biết trời cao đất dày này đi." Tam sư huynh nghe những sư đệ nói, nét giận dữ trên mặt càng lúc càng dày. Hay lắm, dám chạy đến võ quán Hám Sơn quậy. Nhưng tam sư huynh cũng là người trong giới võ thuật, không hề lên trước đánh mở đầu. Tam sư huynh trầm giọng nói: "Bạn à, xin trả biển hiệu võ quán Hám Sơn lại cho tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo." Nói là nói như vậy, anh ta không hề có ý định tha cho nhóm Huyết Đồ. Anh ta nghĩ: Lấy lại biển hiệu trước rồi tìm lý do dạy dỗ bọn Huyết Đồ. Huyết Đồ không hề để ý đến anh ta. Huyết Đồ khẽ nghiêng đầu, lập tức có một thân vệ sải bước lên phía trước, nói: "Đừng nhiều lời, đánh trước rồi nói." Tam sư huynh tức giận, không nói nhiều lời, nghiêng người vung chân. Lực cú đá này rất lớn, chân quét qua, thấp thoáng có gió vụt qua. truyện kiếm hiệp hay Thân vệ đó lạnh lùng cười, khoanh tay, khẽ giơ chân chặn cú đá nặng nề của tam sư huynh lại. Tam sư huynh biến sắc, chân đau âm ỉ. Người này quá đáng sợ, chỉ giơ chân đã chặn được tuyệt chiêu thành danh của mình. Một cước này của mình quét lên chân anh ta như va vào sắt thép vậy. Thân vệ lạnh giọng nói: "Đến tôi rồi!" Anh ta giống tam sư huynh, nghiêng người vung chân, đá mạnh vào eo tam sư huynh. Tam sư huynh thấy lực chân đối phương rất lớn, vội vàng giơ chân đỡ đòn. "Ầm!" Một âm thanh vang lên, tam sư huynh được các đệ tử võ quán gửi gắm hy vọng bị một cước đá bay, sau đó tông mạnh vào cửa gỗ võ quán. Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều giật mình. Cùng là vung chân đá, tại sao lại khác biệt lớn thế? Rất nhiều người qua đường nhìn thấy cảnh này thì kêu lên: "Đây là thực lực của quán quân đại hội võ thuật? Vậy cũng gà quá rồi!" "Anh biết cái gì, không phải tam sư huynh gà mà là đối thủ của anh ta quá mạnh!" "Vãi, vậy cũng mạnh quá rồi!" "Ai nói không phải chứ!" ... Nghe thấy lời bàn tán của những người qua đường, đệ tử võ quán đen mặt lại. Người đến quá mạnh! Người đến cực kỳ không có ý tốt! Ngay vào lúc này, một tiếng gào thét vang lên từ trong võ quán. "To gan, dám gây rối ở võ quán Hám Sơn của tôi, chán sống rồi à?" Tiếng gào này có khí thế vô cùng. Các đệ tử nghe được tiếng gào thét này thì như tìm được người đáng tin cậy. "Chủ quán ra rồi!" "Hay quá, chủ quán ra là được rồi!" Người đến chính là chủ quán võ quán Hám Sơn - Kha Vũ Dương. Kha Vũ Dương giận dữ gào lên: "Các người là ai?" Lúc này, Kha Vũ Dương đã đến trước cửa. Huyết Đồ lười biếng nói: "Người đến quậy võ quán." Kha Vũ Dương giận dữ nói: "Rốt cuộc là võ quán Hám Sơn tôi đắc tội mấy người chỗ nào, để các người tìm đến cửa." Huyết Đồ nghe vậy lạnh giọng nói: "Các người không đắc tội tôi." "Các người đắc tội một cô bé bốn tuổi!"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau