Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau
Có thể điều động nhiều thế gia cùng ra tay một lúc như vậy chứng minh điều gì? Chứng minh rằng đang có một bàn tay âm thầm điều khiển tất cả mọi chuyện. Đúng là Huyết Đồ đang lo lắng điều này nên mới có thể cảm thấy sẽ xảy ra chuyện lớn. Hừ, trên lãnh thổ Hoa Hạ, há lại có thể để bọn xấu làm xằng làm bậy! Ngô Đình Khải nói với giọng điệu lạnh lùng: "Mở vệ tinh điều tra ra, dù những người này trốn kiểu gì thì cũng phải lật ba lớp đất lên tìm ra cho tôi." "Lãnh thổ Hoa Hạ không một thế lực nào được phép nhúng tay vào." "Vâng!" Câu trả lời của Huyết Đồ rất vang dội và hùng hồn. Cúp điện thoại, Ngô Đình Khải nhìn ánh mặt trời trên cao, im lặng không nói gì. Tìm ra thế lực cướp ngục này chẳng qua chỉ là một khởi đầu mà thôi. Quan trọng nhất là phải bắt được bàn tay to đang âm thầm đứng sau màn điều khiển tất cả mọi thứ. Dám can đảm chạy vào Hoa Hạ, ông đây sẽ dạy mi có đến mà không có về! Ngô Đình Khải hơi trầm ngâm rồi lẩm bẩm nói: "Phương Tây!" "Lại ngứa da rồi à?" Nếu điều tra ra những người này là tay sai của các quốc gia lớn phương Tây, NKD không ngại lại qua phương Tây một lần nữa. Nếu các lực lượng ngầm phương Tây có bị xuyên thủng hết thì cũng là do bọn kia ngứa da thôi. Đã vậy thì cứ đánh gãy hết xương cốt chúng đi là được rồi! "A~" "Cha ơi cha ở đâu đó?" Ngay lúc NKD đang trầm ngâm suy nghĩ thì tiếng kêu của Khiết Nhan truyền tới. Trong nháy mắt, toàn bộ chiến lược chinh phục cả thế giới trong đầu NKD biến mất hết. Một nụ cười dịu dàng nhanh chóng xuất hiện trên khuôn mặt lạnh như băng của anh. Người đàn ông có cao ngạo đến đâu cũng phải cúi đầu trước mặt con gái của mình cả thôi! Thân là Long soái địa vị cao lại nhặt cái tất nhỏ màu hồng nhạt bị cô nhóc kia ném lên sô pha lên rồi cười nói: "Cha đây!" Anh đi vào phòng ngủ, nhìn thấy cô nhóc kia đang chơi với Bé Xám. NKD hỏi thử: "Khiết Nhan à, sau này con có thể tự mình mặc đồ ngủ đó!" Anh cũng không muốn cứ cưng chiều cô nhóc này mãi, tránh việc chiều quá sinh hư. NKD nói thầm với bản thân rằng từ hôm nay trở đi sẽ bắt đầu con đường độc lập tực chủ của Khiết Nhan! Kết quả là cô nhóc kia ngay cả đầu cũng không ngẩng lên đã lắc lắc: "Không thể đâu ạ!" Không thể ư? NKD nhẹ nhàng hỏi: "Vì sao?" Nghe thấy vấn đề này, Khiết Nhan chầm chậm ngẩng đầu lên, vô cùng đáng thương hỏi: "Cha, cha không thương Khiết Nhan nữa hả?" Thấy dáng vẻ vô cùng đáng thương của cô nhóc, NKD nhận thua đầu hàng ngay lập tức. Đi em gái mi đi chứ ở đó mà độc lập tự chủ, sau này rồi nói! Giờ anh mới nhận ra mình sẽ không thể làm một người cha nghiêm túc được. Vai phản diện vẫn nên để Như Ý làm đi, còn anh đảm nhận vai cha hiền là được rồi! NKD cong thắt lưng xuống nói với vẻ bất đắc dĩ: "Sợ con thật luôn đó!" Anh biết trái tim mình không thể nào nhẫn tâm được. Anh đã từng trải qua rất nhiều đau khổ nên anh không muốn con mình phải chịu chút đau khổ nào. Mặc dù anh vẫn luôn biết làm như vậy là không đúng. Khiết Nhan thấy mưu kế thành công thì cười khanh khách không ngừng. Dạy dỗ xong cô nhóc kia, anh lại để cô bé ăn cơm. Lúc Ngô Đình Khải đang chuẩn bị hai khẩu phần ăn thì có tiếng chó sủa ngoài cửa. Bé Xám đang phe phẩy cái đuổi nhỏ uống canh thịt nghe thế cũng kêu theo, sau đó vọt thẳng ra ngoài cửa trong nháy mắt. Tiếng chó kêu này là của Sói Trắng! Ngô Đình Khải thuận tay cầm cái sào phơi quần áo lên rồi nhấc chân đi về phía cửa. Con chó này cả đêm hôm qua không trở về nhà, bây giờ đến giờ cơm lại lon ton chạy về! Hừ, bóp đúng chỗ rồi đấy! Không dạy mi một trận mi sẽ không biết ai mới là cha mi! Ngô Đình Khải vừa đi tới cửa, điện thoại đã vang lên. "Long soái, đã tìm được rồi!" "Kẻ kia đang chạy trốn về phía Nam, trong đó có mấy người là cao thủ, đã có mấy anh em hy sinh rồi. Tôi sẽ đuổi qua đó trợ giúp ngay bây giờ!" Trong điện thoại, giọng của Huyết Đồ truyền ra. "Răng rắc!" Cái sào phơi quần áo trong tay Ngô Đình Khải bị anh siết cho gãy đôi. Đáng chết! Dám ra tay ở Hoa Hạ! Dám làm chiến binh dưới tay mình bị thương! Vẻ mặt NKD trở nên lạnh lùng, trông cứ như sông băng chục nghìn năm không thay đổi vậy, lạnh thấu xương. Anh nói với giọng điệu lạnh lùng: "Chia sẻ vị trí cho tôi, giữ chân bọn chúng đi!" "Dám làm chiến binh Hoa Hạ bị thương, bọn chúng sẽ phải trả giá đắt gấp trăm nghìn lần!" Trong giọng nói lạnh thấu xương của anh còn ẩn chứa một hơi thở ngang ngược không thể kháng cự. "Vâng!" Huyết Đồ nghe thấy vậy thì chấn động! Huyết Đồ vốn tưởng rằng sau khi Long soái về nhà thì luôn đắm chìm trong sự dịu dàng, hẳn là sát khí sẽ yếu bớt đi. Bây giờ xem ra Long soái vẫn là Long soái vô tình lạnh lùng trên chiến trường. Anh chỉ bày ra vẻ mặt mềm mại nhất của mình cho người nhà mình thấy thôi. Cúp điện thoại, Ngô Đình Khải ngẩng đầu lên đã phát hiện ra Sói Trắng và Bé Xám đã trốn ra ngoài tường vây rồi. Hai cái đứa này giấu hết thân mình ra sau tường vây, chỉ để lại hai cái đầu thò ra ngoài đánh giá anh. Thấy tình huống này, Ngô Đình Khải hết chỗ nói luôn. Mấy con chó này sao còn thông minh hơn cả người vậy. Vừa thấy tình hình không ổn lắm đã vọt ra xa trốn rồi. Thấy Bé Xám học theo, trong lòng Ngô Đình Khải tràn ngập cảm giác bất lực. Anh trợn mắt quát lớn: "Còn chưa cút về nữa à?" Nói xong anh đi vào trong phòng. Tìm một cuộn băng dính rồi dán cái sào phơi quần áo lại lần nữa. Làm xong mọi việc, Ngô Đình Khải nhìn lại thì thấy Sói Trắng đang ló đầu ra nhìn từ trong sân, không dám tiến vào nhà. Anh bất đắc dĩ nói: "Không đánh mày đâu!" "Mau lăn vào đây, đợi lát nữa còn có việc làm đấy!" Người cướp ngục trốn về phía Nam, sau khi thoát khỏi Thục Đô, rất có khả năng sẽ bỏ đường cái mà rẽ vào núi sâu phía Nam. Đến lúc đó còn cần Sói Trắng đóng góp sức mạnh. Nghe thấy lời này, lại nhìn vẻ mặt của Ngô Đình Khải, lúc này Sói Trắng mới yên lòng. Nó vèo một cái bay vọt vào trong phòng, vây quanh Ngô Đình Khải rồi vẫy đuôi không ngừng, thể hiện sự trung thành và nghe lời. Thấy dáng vẻ nịnh hót của con chó chết dẫm này, trong lòng Ngô Đình Khải lại trào dâng một cảm giác vô lực. Rốt cuộc con chó chết dẫm này đã học từ đâu ra mà thông minh quá vậy? Anh nhẹ nhàng đá nó ra xa rồi nhấc mắt lên nhìn, cảm giác bất đắc dĩ trong lòng lại càng nặng hơn. Bởi vì Bé Xám đang ngồi trên cánh cửa, tập trung tinh thần nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra bên này. ... Chờ Khiết Nhan ăn xong bữa sáng, Ngô Đình Khải lại tết cho cô bé hai cái búi tóc cao cao. Tuy rằng hình thức không được đẹp cho lắm nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc đầu tóc bù xù. Làm xong mọi thứ, Ngô Đình Khải ôm lấy Khiết Nhan bằng một tay, tay còn lại dắt Bé Xám, nhanh chóng đi về phía trường mầm non. Ở phía sau anh, Sói Trắng tự ngậm dây xích của mình, hưng phấn nhảy nhót xung quanh. Tổ hợp bọn họ thu hút không ít ánh mắt của người qua đường. Trên đường tới trường mầm non, Ngô Đình Khải loáng thoáng nghe thấy một ít lời nói: "Đã nghe nói gì chưa? Đêm qua nhà họ Trần bị diệt sạch đấy!" "Tôi biết rồi, tất cả võ giả của gia tộc đó đều bị hủy sạch tu vi, còn người tuổi trung niên thì bị bỏ tù hết." "Còn nữa, nghe một ít thông tin nhỏ là người phụ trách sản nghiệp dưới tay nhà họ Trần cũng đổi thành người khác rồi." "Người nào vậy? Đúng là quá lợi hại luôn ấy!" ... Ngô Đình Khải vừa nghe mấy tin này vừa chạy tới cửa trường mầm non. Anh thả Khiết Nhan xuống rồi dịu dàng nói: "Hôm nay cha có việc gấp nên không vào với con." "Con đi theo cô Lâm vào lớp nhé, được không?" Khiết Nhan ngoan ngoãn gật đầu đáp: "Được ạ!" "Nhưng buổi chiều tan học nhất định cha phải tới đón con đó!" Ngô Đình Khải đưa Bé Xám cho cô bé rồi cười nói: "Đương nhiên rồi!" "Khiết Nhan phải chăm sóc Bé Xám nữa nhé!" Khiết Nhan gật đầu thật mạnh, trông vô cùng đáng yêu. Sau khi giao cô bé cho cô giáo Lâm, Ngô Đình Khải nhảy thẳng lên một chiếc xe việt dã đang đậu bên đường. Mà Sói Trắng thì lại chui ra ghế sau, hưng phấn thè lưỡi ra thở!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau