Nhìn thấy hai vị sát thần đi tới, các ông lớn thương nghiệp và các nhân vật kiệt xuất trong hắc đạo ở sảnh bên phải đều đứng ngồi không yên.
Hai người càng đến gần, toàn bộ đám ông lớn thương nghiệp càng dịch ghế ra phía sau, chỉ sợ vô tình chọc phải hai vị này.
Liếc nhìn phản ứng của những người này, Ngô Đình Khải khẽ gật đầu hài lòng.
Những lời đó của Tuyệt Tình là do trước đó anh bảo anh ta nói.
Hơn nữa, Ngô Đình Khải còn dặn dò bọn họ đừng làm cho hiện trường có quá nhiều máu tanh.
Bằng không, với phong cách của tổ Tuyệt Sát thì đã giết sạch đám người nhà họ Trần từ lâu rồi.
Quyết định hành động vào tối hôm nay là vì muốn một mẻ hốt gọn nhà họ Trần, cũng là vì giết gà dọa khỉ.
Để cho đám ông lớn thương nghiệp này nhìn thấy rõ ràng, vi phạm pháp luật của quốc gia sẽ không có kết cục tốt.
Nhà họ Trần rất lớn phải không?
Tương lai rất cứng phải không?
Một đứa con trai là nhân vật số hai Thục Châu, một đứa con trai là hội trưởng Thương hội Thục Châu, một đứa con trai là chiến tướng trong quân đoàn.
Nhưng vi phạm pháp luật thì vẫn trừng phạt nghiêm khắc không bỏ sót.
Tự cho rằng hành động của mình rất bí mật?
Cảm thấy người khác không thể biết được?
Ha ha, có giấu sâu đến mấy cũng sẽ đào ra cho các ông!
Nhìn thấy Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình chậm rãi đi tới, lúc này Ngô Đình Khải truyền âm: "Các cậu còn không đi?"
"Đừng làm lộ thân phận của tôi!"
Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình nghe thấy thì trên mặt xuất hiện ý cười quái đản.
Bọn họ nghe Huyết Đồ nói tối nay Long soái muốn cầu hôn.
Bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, chuyện quan trọng như vậy, sao bọn họ có thể bỏ lỡ được?
Tuyệt Mệnh giả vờ như rất "ngạc nhiên" mà chào hỏi với Ngô Đình Khải: "Ấy?"
"Ngô Đình Khải, sao anh cũng ở đây?"
"Thật ngại quá, thế mà lúc nãy không phát hiện ra anh!"
Bên cạnh, Tuyệt Tình cũng rất "bất ngờ" mà nói: "Thật là trùng hợp quá, ở đây mà cũng có thể gặp được anh!"
"Ôi, còn cả Huyết Đồ nữa, hôm nay thật là trùng hợp."
"Quả là trùng hợp một cách kỳ lạ!"
Ngô Đình Khải cắn răng, ra sức nói: "Đúng là rất trùng hợp!"
"Các cậu vẫn khỏe chứ?".
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Đông Tuyết 2. Rượu Mơ Xanh 3. [Đam Mỹ] Sau Khi Chia Tay 4. Người Điều Khiển Tâm Lý =====================================
Nhìn thấy ánh mắt bất thiện của Ngô Đình Khải, trong lòng Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình căng thẳng.
Với biểu cảm này của Long soái, chắc là lại muốn huấn luyện chúng ta cho ra trò đây mà!
Có điều, vừa nghĩ tới cảnh tượng cầu hôn quan trọng nhất trong cuộc đời Long soái sẽ diễn ra vào tối nay, hai người không lùi bước nữa.
Tuyệt Tình cười hề hề, nói: "Rất khỏe, khỏe lắm!"
Lúc này, Tuyệt Mệnh nhìn đám người của nhà họ Lý một cái, sau đó nhìn ông cụ Lý và nói: "Ông cụ, tình cờ gặp được chiến hữu, muốn ôn chuyện một lát, ông đừng đuổi chúng tôi đi đó!"
"Hôm nay là tiệc mừng thọ đúng không nhỉ?"
"Vậy thì tiếp tục đi, ông cứ coi như hai chúng tôi đến chúc thọ là được!"
Cho đến lúc này, mọi người của nhà họ Lý mới chậm rãi tỉnh lại từ trong sự ngơ ngác.
Vậy là xong rồi?
Nguy cơ của nhà họ Lý đã được loại bỏ?
Nhà họ Trần khí thế hung hăng kia, cứ thế bị hai người hạ gục?
Các thành viên quan trọng của nhà họ Lý vô cùng khiếp sợ, nhìn hai người của tổ Tuyệt Sát mà nói không nên lời.
Ông cụ Lý biết một chút chuyện bí mật, đã có suy đoán đại khái về thân phân của hai người này.
Ông ấy mỉm cười gật đầu nói: "Đương nhiên, hai cậu cứ tự nhiên!"
Có hai cao thủ mạnh cấp bậc sát thần này ở đây, ông ấy mong còn chẳng được.
Nhìn thấy Ngô Đình Khải thân với nhân vật cấp bậc sát thần như vậy, Tiền Thanh Cảnh cảm thấy rất may mắn.
Cũng may lúc nãy đã nói xin lỗi với Ngô Đình Khải.
Nếu như Ngô Đình Khải mời hai sát thần này ra mặt giúp anh, ông ta có một ngàn cái mạng cũng không đủ!
Giang Uyển Quân sững sờ nhìn hai người của tổ Tuyệt Sát nói chuyện với Ngô Đình Khải, rốt cuộc mấy năm nay Ngô Đình Khải này đã trải qua những gì?
Thậm chí anh còn quen biết cả nhân vật lợi hại như vậy!
Đối diện, Lý Thiên Ân nhìn Lý Như Ý với vẻ ghen ghét.
Tại sao?
Dựa vào đâu?
Rốt cuộc tên Ngô Đình Khải này còn quen biết bao nhiêu người?
Dựa vào đâu mà người quen của Ngô Đình Khải đều lợi hại như vậy?
Có lẽ cô ta chưa từng nghĩ rằng, nếu như Ngô Đình Khải không lợi hại, vậy tại sao anh lại quen biết nhiều người lợi hại như vậy?
Cũng có thể cô ta đã từng suy đoán Ngô Đình Khải rất lợi hại, nhưng mà cô ta không muốn tin khả năng đó!
Đỗ Trung Đông cau mày, lạnh lùng nhìn Ngô Đình Khải.
Ngô Đình Khải có hai người này giúp đỡ, nếu như lát nữa mình khiêu chiến anh ta, liệu có bị hai người này đánh cho tơi bời không?
Không khiêu chiến Ngô Đình Khải, cậu ta nuốt không trôi cục tức trong lòng.
Khiêu chiến Ngô Đình Khải, có thể sẽ bị hai cao thủ này đánh.
Bây giờ cậu ta có chút đắn đo!
Nhìn thấy nhà họ Lý vượt qua nguy hiểm, vẻ mặt Trương Thiên Hàn có chút xấu hổ.
Trước đó ông ta cho rằng tối nay nhà họ Lý ắt sẽ diệt vong nên bèn nói ra những lời trong lòng kia.
Bây giờ, nguy cơ của nhà họ Lý bỗng được loại bỏ.
Hơn nữa, còn có một điểm khiến Trương Thiên Hàn xấu hổ vô cùng.
Trước đây không lâu, ông ta mới uy hiếp Ngô Đình Khải, nhắc nhở Ngô Đình Khải cẩn thận đừng đi đường tối.
Bây giờ, Ngô Đình Khải bỗng có hai người chiến hữu cấp bậc sát thần này, liệu anh có mời hai chiến hữu này giúp đỡ giải quyết nhà họ Trương không?
Thế nên, bây giờ Trương Thiên Hàn rất muốn rời đi.
Nhưng ông ta lại không dám đứng dậy chào tạm biệt, ông ta sợ đứng dậy sẽ khiến Ngô Đình Khải chú ý.
Nhìn hai người của tổ Tuyệt Sát ở sảnh đối diện, Trương Thiên Hàn như đứng đống lửa như ngồi đống than.
Những người ở đây ai nấy đều có tâm trạng khác nhau, trong lúc đang tính toán phần của riêng mình, một giọng nói mềm mại vang lên:
"Chú, các chú lợi hại quá!"
Lúc này, Khiết Nhan nhìn Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình, thốt ra lời khen ngợi của mình.
Đầu tiên là Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình sững sờ, sau đó lập tức cười nói hòa nhã: "Cảm ơn lời khen ngợi của con!"
"Con cũng có thể lợi hại như chú vậy đó."
Nhìn thấy nụ cười hòa nhã của hai người này, tất cả khách khứa đều dại ra.
Hai sát thần này lạnh mặt từ đầu đến giờ, tiện tay đã có thể hủy diệt toàn bộ nhà họ Trần, thế mà lại biết cười!
Hơn nữa còn cười hòa nhã đến như vậy.
Nhìn khí chất thiết huyết trên người bọn họ, chẳng lẽ không nên là kiểu hình tượng sát thủ lạnh lùng vô tình hay sao?
Nhưng Khiết Nhan chẳng quan tâm những điều này.
Cô bé lớn tiếng nói: "Cha con nói rồi, sau này sẽ dạy con luyện võ."
"Cha con còn lợi hại hơn các chú nữa đó!"
Nghe thấy câu này, Lý Như Ý vội vàng ra hiệu cho Ngô Đình Khải, mau quản con gái của anh đi kìa.
Còn nhỏ như vậy mà đã biết khoe khoang cha mình rồi!
Tuy nói là trẻ con nói chuyện ngây thơ, nhưng cũng cố gắng đừng đắc tội với người ta.
Không chỉ một mình Lý Như Ý có ý nghĩ này.
Thậm chí có người còn thầm nói: "Cũng may người nói ra lời này là trẻ con, bằng không, chắc hai người này trở mặt ngay tại chỗ luôn quá!"
"Đúng thế, nghe nói người mạnh đều có những điều kiêng kị riêng, có người không cho phép người khác nói những lời như mạnh hơn mình các kiểu."
"Nhóc con này, không phải là đang hố cha mình đấy chứ?"
Đúng lúc này, một câu nói của Tuyệt Mệnh khiến mọi người không thể bình tĩnh.
Tuyệt Mệnh xoa cái đầu nhỏ của Khiết Nhan, cười nói: "Làm sao con biết?"
"Cha của con là võ giả lợi hại nhất đó!"
Bọn họ không ngờ rằng, lúc sát thần này tiếp xúc với cô bé này lại dịu dàng như vậy!
Bọn họ càng không ngờ rằng, người đàn ông cấp bậc sát thần này lại chính miệng thừa nhận: Ngô Đình Khải mạnh hơn anh ta!
Câu nói này rốt cuộc là thật, hay chỉ là một câu nói đùa lừa gạt trẻ con?
Nếu như là thật, như vậy Ngô Đình Khải phải mạnh cỡ nào?
Rất nhiều người lắc đầu, không tưởng tượng nổi độ cao đó!
Thấy Ngô Đình Khải rất thân thiết với hai người của tổ Tuyệt Sát, tất cả các ông lớn thương nghiệp và nhân vật kiệt xuất trong hắc đạo đều hạ quyết tâm.
Sau này đụng phải Ngô Đình Khải, mặc kệ là tình huống như thế nào, trước hết cứ nhường anh ba phần.
Nếu ba phần không đủ thì nhường bảy phần.
Ngô Đình Khải quá thần bí, người quen toàn người sau ghê gớm hơn người trước!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]