Người nhà họ Lý biết, nếu Trần Cơ Hành đã dám lộ mặt, chắc chắn đã có sắp xếp cẩn thận.
Nói không chừng, ngoài sân nhà họ Lý bây giờ, toàn là người mai phục của nhà họ Trần.
Lý Đại Phong căm phẫn, nhanh chóng quay đầu nhìn Ngô Đình Khải.
Ông ấy nhớ ra, Ngô Đình Khải có quan hệ rất tốt với số một Thục Châu, lúc này vừa hay cần dùng đến.
Lý Đại Phong nhìn Ngô Đình Khải, dùng giọng điệu nhờ vả trịnh trọng nói: "Ngô Đình Khải, cậu là con rể nhà họ Lý, nhà họ Lý gặp nạn, cậu nên ra tay giúp."
"Không phải cậu có mối quan hệ tốt với số một Thục Châu sao?"
"Nhanh gọi điện thoại, mời cậu ta đến giải vây giúp nhà họ Lý."
Sắ mặc của ông ấy hiếm hoi xuất hiện áy náy.
Trước đây, ông ấy và Giang Uyển Quân đều coi thường Ngô Đình Khải là một tên nghèo.
Luôn cảm thấy nếu như không có Ngô Đình Khải, Lý Như Ý đã tìm được bến đỗ tốt hơn, có cuộc sống hạnh phúc hơn.
Ông ấy chưa từng ngờ, khi nhà họ Lý gặp nạn lớn, ông ấy lại cầu cứu sự giúp đỡ của tên nhóc nghèo ông từng coi thường trước mặt mọi người.
Ông ấy biết Ngô Đình Khải không có thiện cảm với phần lớn người nhà họ Lý, có lẽ sẽ không ra tay giúp.
Nhưng chuyện đến nước này, cũng chỉ đành ôm chân phật ngay, thử xem sao.
Ngô Đình Khải nhìn Lý Như Ý bên cạnh gật đầu.
Với tính cách ân oán rõ ràng của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/2444142/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.