(Từ chap này đến vài chap kế mình sẽ kể ngôi thứ nhất theo nhân vật Vũ để mọi người dễ mường tượng nhé)
Em cũng biết đấy sinh viên ngành Y học hành cũng không đơn giản như sinh viên trường khác. Phải nói rằng lượng kiến thức tiếp thu vào đầu nặng khủng khiếp, người học giỏi mấy môn Lý, Hóa, Sinh như tôi cũng còn thấy áp lực đến nỗi nhiều lúc tưởng chừng muốn bỏ cuộc. Số tiết thực hành trên lớp cũng không ít hơn mấy bài giảng của các giáo sư là bao. Mấy năm đầu tôi chỉ biết cắm mặt vào học và học, đầu óc lúc nào cũng rất căng thẳng và không nghĩ gì đến những thứ ngoài lề khác như là giải trí, đi chơi, tụ tập bạn bè.
Và tôi đã trải qua mấy năm đầu học Y khó khăn như vậy đấy...
Cho đến một ngày vào năm thứ ba đại học, hai thằng bạn thân là Minh và Thành rủ rê tôi vào một quán bar chơi. Lúc đầu tôi không đồng ý, nhưng hai thằng nài nỉ ghê quá tôi cả nể đành đồng ý.
Tuy chưa từng vào chốn ăn chơi như thế này, tôi thừa hiểu quán Bar là một nơi phức tạp thế nào... nếu không phải vì hai thằng bạn thân, tôi còn lâu mới bước chân vào đó.
Chúng nó cũng hiểu tính tình của tôi, miệng nói chỉ vào đó uống vài ly rồi về, tuyệt đối không có chơi bời đàn đúm gì cả.
Nhưng trong khi đang uống rượu, có một chuyện bất ngờ xảy đến...
Trong quán Bar tiếng nhạc xập xình, một tiếng quát tháo lớn đã lấn át đi hết thảy.
"Cô làm ăn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368509/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.