🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ một lò đào tạo là người bố quốc dân, cái tôi tin là khả năng nội trợ của Vũ chứ không phải là con người anh ta.

Nói chuẩn xác hơn, sống với nhau đã lâu nên có nhiều thứ không phòng bị, cho nên để bản thân bị sập bẫy một lần quá dễ dàng đã khiến tôi phát tởm đến già. Cuộc đời có quá nhiều chữ ngờ, từ bất ngờ lọ đến bất ngờ chai, nói chung gì cũng chẳng thiếu. Ai biết trong lúc tôi không để ý anh ta có bỏ thuốc gì vào trong đồ ăn thức uống hay không.

"Này! Anh lại định làm cái bài như hôm trước ý hử?" Nhìn bàn ăn, tôi giả vờ bĩu môi không thèm động vào.

"Bài nào? Em lại nói sai về anh rồi! Em cứ vậy sẽ làm anh tổn thương đấy, có biết không?"

Tổn thương cái đầu mọe nhà anh! Tôi định hỗn láo chửi một câu như này lắm nhưng vội kìm lại vì ngây người. Anh Vũ nhìn tôi cười là lạ sao sao ấy, không phải nụ cười nhây trêu ghẹo tôi như bao lần, cũng chẳng phải là nụ cười tràn ngập sự ẩn ý. Thoạt nhìn, đó là một nụ cười rất ấm áp làm tan chảy lớp băng mỏng tôi cố gắng xây đắp lên. Ánh mắt thì chan chứa biết bao tình cảm khó biểu đạt hết thành lời.

Đã vậy, dưới ánh đèn cầy mập mờ, gương mặt đẹp trai như tạc tượng của anh ấy hiện rõ lên một cách sắc nét. Sao anh có thể đẹp trai như vậy được nhỉ? Rõ ràng cùng chế độ dinh dưỡng như nhau, anh thì đẹp còn tôi nhìn trông như con đàn ông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368475/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Anh Trai Nuôi Là Bựa Nhân
Chương 47: Chuốc say
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.