🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bằng một cách thần kỳ, cơn giận của tôi ngay lập tức tan biến hết.

Khi tôi giật mình quay đầu lại thì anh Vũ đã vô cùng tự nhiên kéo tay tôi vào trong phòng tiệc.

"Đừng nhìn anh bằng ánh mắt như thế, anh không dắt mày theo là coi như mày bị lạc đấy. Nghe bảo đường đi trong khách sạn này như một mê cung, không thạo lối đi sẽ không tìm được đường ra đâu."

"Anh làm như em là con nít không bằng ấy, chẳng lẽ em không biết hỏi đường à?"

"Anh chỉ ví dụ thế, đang ở chỗ đông người mày đừng cau có nữa được không?"

"Vâng, em ngoan cho anh vừa lòng! Giờ thì anh buông tay em ra được chưa? Người không biết sẽ hiểu nhầm chúng ta là một cặp tình nhân đó."

"Thì kệ họ, họ hiểu nhầm hay không thì có làm sao! Anh sợ mày lạc nên mới nắm tay mày, làm gì phải nghiêm trọng hóa vấn đề lên như thế?"

Tôi cau mày bước theo Vũ, bỗng dưng anh nói thêm một câu chẳng ăn nhập gì với không khí tiệc tùng ở đây. Mãi sau này khi nhớ lại, tôi mới hiểu những lời anh nói đều có ngụ ý ẩn sâu bên trong.

"Nhưng mà một ngày thì chắc vẫn được..."

"?" Được gì cơ?

Lời nói này của anh không phải nói với tôi mà nghe như nói với bản thân mình hơn.

Tôi hơi nhíu mày ngước đầu nhìn anh ấy và giật bắn mình vì ánh mắt của Vũ chiếu thẳng lên tôi.

Khi tôi còn đang không biết nên phản bác lại như thế nào, anh kéo tôi đứng cạnh bàn tiệc bày biện những đồ sứ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368462/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.