Tôi xoay người sang bên cạnh và ngắm nghía bóng dáng của mình trong gương.
Đây là chiếc chân váy dài ngang bắp chân phối cùng với áo len mỏng form rộng, là một lựa chọn hoàn hảo cho một buổi chiều cuối thu chớm lạnh. Chiếc váy mang màu sắc tươi sáng đồng thời có chiều dài phù hợp giúp người mang chiều cao nấm lùn như tôi 'ăn gian' chiều cao của mình một cách hiệu quả.
"Không những ấm áp mà còn rất xinh nữa!" Chị chủ miệng ngọt hơn đường mía cứ khen ngợi mãi không ngớt làm tôi ngại ngùng.
"Được rồi, em mau thay giày ra đi!" Chị nhấc ghế để tôi ngồi thử giày rồi cầm hộp quà đưa cho tôi mở.
Bên trong là một đôi giày boot cổ thấp kiểu dáng đơn giản nhưng đậm nét sang trọng và quý phái của màu đen huyền bí. Tôi ngồi xuống ghế cởi đôi giày thể thao mình đang đi để gọn sang một bên. Xỏ chân mình vào, chỉ ba từ thôi: rất vừa vặn!
"Em đi thử xem giày có bị kích chân hay nhấc gót không?"
Tôi nhẹ nhàng "Dạ!", đứng dậy đi lại xung quanh phòng thay đồ theo lời chị chủ.
"Vừa lắm chị ạ!"
"Quần áo giày dép đều vừa người, phải yêu thương em cỡ nào thì anh trai em mới lựa đồ khéo như vậy!" Chị chủ vừa cười rạng rỡ vừa trả lời thật lòng.
Chẳng yêu thương như chị nói đâu, anh em em ghét nhau như chó ghét mèo lắm đó!
Nếu là bình thường tôi sẽ đối đáp cực gắt một câu như thế, nhưng vì chị chủ xinh đẹp cộng nhiệt tình nên tôi không hó hé gì khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/276616/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.