Nhà vệ sinh trong phòng tôi thiết kế theo kiểu hộp kính nhỏ gọn có thêm một lớp rèm che ở bên ngoài. Chỉ cần kéo lớp rèm đẩy nhẹ cửa kính là có thể vào được bên trong.
Tôi đang ngâm bồn, anh ta cầm điện thoại soi đèn vào đây khác nào nhìn thấy tôi trần như nhộng.
Ý thức nhắc nhở bản thân gã bựa dâm sắp sửa xông vào phòng, tôi luýnh quýnh tìm áo choàng tắm.
Chết tiệt! Quên mang áo choàng tắm vào rồi, có mỗi bộ đồ mặc ở nhà thì sao mặc nhanh trong một nốt nhạc được đây?
Loáng thoáng nghe tiếng gọi í ới của Vũ ở ngoài cửa tôi hét ầm lên:
"Anh đừng có vào đây!"
Nhưng... muộn rồi!
Gã kéo rèm che màu sẫm sang một bên, đẩy cửa kính soi vào trong.
"Có sao không em?"
"Sao sao cái đầu anh ý! Mau đi ra!"
Vũ không nghe lời, để điện thoại đang bật đèn lên tủ lavabo. Tự nhiên hơn ruồi bế thốc tôi lên, tôi tức không thể tả tay vả bôm bốp liên hồi vào mặt gã, kêu gã buông ra.
"Đừng đánh nữa! Nhà đang mất điện đấy có biết không hả?"
"Mất điện thì cũng buông ra cho tôi!"
Bị tôi đánh đau Vũ nhất quyết bế tôi ra khỏi bồn tắm, gã không thương hoa tiếc ngọc ném tôi lên giường ngủ một cách thô bạo.
Này!
Tôi chưa kịp nhổm dậy hét vào mặt gã, thì ngay tức khắc cả người tôi bất động như hóa đá.
Dưới ánh đèn le lói hắt ra từ điện thoại, trong lúc tranh tối tranh sánh Vũ chống tay lên nắm chặt lấy hai cổ tay tôi, ánh mắt đen tuyền say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/276608/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.