Chương trước
Chương sau
Tiếp đó, những tù binh đã được tuyên bố tự do đứng qua một bên, chờ người đưa đón trở về.

Còn những tù binh, vẫn như cũ mộng bức.

Những tù binh lớn lối, sẽ không do dự bị trấn áp.

Không giống như người đã tự do có thể đi lại bình thường, làm tù binh bọn họ chỉ có thể dưới sự trấn áp của Tadashi Ringo.

Trừ phi, những hải quân bên kia cấp bọn họ đủ hài lòng, nếu không những tù binh này đừng hòng trở về.

....

“Dừng lại, nếu như các ngươi dám tiếp tục di chuyển về phía trước, chúng ta sẽ xem như địch nhân! “

Một người dẫn đầu một nhóm uế thổ hải quân chắn ngang hải quân, lớn tiếng nói.

“Là ngươi...! “

Nhìn thấy những người chắn ngang quân hạm, trên Đồ Ma Lệnh Garp kinh ngạc nói.

“Garp trung tướng, đã lâu không gặp! “ dẫn đầu uế thổ hải quân nhóm phức tạp nhìn xem Garp nói.

Hắn đã từng là hải quân thiếu tướng, cũng là thuộc hạ dưới trướng của Garp.

“Có thể nói cho ta, đã xảy ra chuyện gì sao? “Garp nghiêm túc nhìn xuống nói.

“Rất đáng tiếc, đây là không thể, nhưng ta có thể nói cho ngươi rằng, chúng ta là địch nhân, Garp trung tướng! “ dẫn đầu uế thổ hải quân nói.

....

“Thế nào? “

Sengoku đại tướng nhỏ giọng hỏi.

“Là hắn không sai được, trong mắt hắn tình cảm kia cũng không phải giả! “Garp sắc mặt âm trầm nói.

Sengoku cau mày, hắn không ngờ rằng những người này thế mà lại thực sự được sống lại.

“Hắn giao cho ta, những người khác, ngươi tự xử lý! “Garp nói xong, hắn nhảy xuống quân hạm, cùng dẫn đầu uế thổ hải quân đối mặt.

Nhìn xem Garp dáng vẻ Sengoku cũng không ngoài ý muốn.

Đối với Garp tính cách hắn rất hiểu biết.

Garp đối với người mình rất bao che, cho dù có khuyết điểm cũng phải do chính hắn dạy dỗ, mà không cần người khác.

....

“Có thể nói cho ta biết, ngươi có hay không bị điều khiển? “

Garp nghi ngờ, từ trước mắt người này biểu hiện, hắn không nhìn ra bị cưỡng chế điều khiển dáng vẻ, càng giống như là tình nguyện vậy.

“Không có rồi, ta đây là tự nguyện! “Hắn lắc đầu.

Garp nhíu mày lại, trong lòng tràn đầy không hiểu, nếu như bị điều khiển hắn sẽ không ngoài ý muốn, nhưng đối phương vậy mà nói mình không bị điều khiển.

Nhưng nhìn dáng vẻ đối phương giống như cũng không có nói dối.

Garp muốn nói cái gì, nhưng lập tức không xa một thanh âm vang lên, quay đầu nhìn sang.

Đập vào mắt hắn là một con thuyền đang tiếp cận, tại bên trên đó là đông đảo hải quân, trên mặt đủ vết rạn nứt, nhưng khác lạ là trong mắt là màu đen âm u.

“Garp trung tướng, những người có con mắt màu đen đó mới thực sự là bị điều khiển! “

Dẫn đầu uế thổ hải quân lập tức giải thích.

Lúc này, Garp cũng hiểu được là hắn nói thật, khác với những người âm u con ngươi kia, những người này con mắt rất bình thường.

「Xem ra Vương đã muốn chiến, không thể dây dưa nữa...」

Nhìn xem không có ý chí uế thổ quân đoàn, uế thổ hải quân cũng hiểu được Tadashi Ringo ý tứ.

Bọn họ biết Tadashi Ringo có thể điều khiển hải quân từ xa, hơn nữa còn có thể thông qua uế thổ quân đoàn nhìn tình huống.

Vì vậy, nếu như Tadashi Ringo đã phái ra những người này, đại biểu cho nàng đang nhắc nhở bọn họ, không cần nói nhiều, đi lên chiến đấu.

Nếu như Tadashi Ringo muốn hòa giải thì cũng không cần đem những người này ra, bọn họ chỉ là máy móc mà thôi, ngoài chiến đấu ra cũng không nói chuyện được.

“Mọi người, lập tức tiến công! “Dẫn đầu uế thổ hải quân nói.

“Tấn công.... “

“Tấn công...!! “

Tiếp đó, uế thổ hải quân không do dự xông lên, hướng về phía trước tìm mình đối thủ tấn công.

“Muốn tấn công vậy hỏi nấm đấm của ta sao? “

Nhìn một màn này, Garp nhịn không được nổi lên gân xanh nói.

Mặc dù những người này có không ít thuộc hạ của hắn, nhưng nói thế nào cũng đã là người chết, hắn sẽ không vì một người chết mà nương tay.

《Thiết Quyền • Lưu Tinh》

Nắm chặt lại nấm đấm, một quyền không nương tay hạ xuống.

Ầm!

Một cơn sóng đánh ra, thanh âm chấn động vang lên, chiếc quyền toàn bộ bị đánh chìm xuống biển.

“Hả? “

Vốn tưởng rằng đã giải quyết xong, nhưng một màn kế tiếp làm Garp giật mình, trên thuyền người cũng giật mình.

Chỉ thấy khắp nơi những mảnh giấy bay loạn, sau đó tụ tập lại một chỗ, dần dần đắp nặn ra thân thể.

“Hô ~ Đây là Garp nấm đấm sao? Thực đáng sợ!!! “

Khôi phục lại uế thổ quân đoàn nhóm, trong đầu hồi tưởng lại tràng cảnh vừa rồi, nhịn không được sinh ra cảm giác hoảng sợ.

Mặc dù biết Garp nấm đấm rất kinh khủng, nhưng bởi vì là người nhà, cho nên Garp thường sẽ nương tay, bọn họ không trực diện cảm nhận toàn lực bao giờ.

Lần này bọn họ cũng cảm giác được, Garp nấm đấm có bao nhiêu đáng sợ

“Không chết? “

Nhìn xem bọn họ khôi phục lại, Garp kinh dị nói.

Dẫn đầu uế thổ hải quân không trả lời, lớn tiếng đối mọi người nói.

“Đây là trận đấu đầu tiên của chúng ta giành cho vương, không nên vì tự thân đã từng đồng bạn mà dây dưa, không được để cho vương thất vọng, mọi người... Tấn công...!!! “

“Tấn công...!!! Tấn công...!!! Tấn công...!!”

Không ai chịu thua kém, không do dự tấn công.

Bọn họ muốn thể hiện ra thực lực của mình, bởi vì tất cả đều biết, vương có thể là đang quan sát bọn họ.

...

Garp cũng không kém, lập tức lần nữa hạ xuống nấm đấm, hủy diệt tất cả uế thổ hải quân.

Nhưng rất đáng tiếc, uế thổ hải quân vẫn như cũ khôi phục trở lại bình thường, lần nữa tấn công.

Hành vi này lặp đi lặp lại.

Cho đến khi không có ý chí uế thổ nhóm đến, quân số thay đổi, Garp không thể xử lý hết.

Lúc này, tại bên trên quân hạm cũng không nhàn rỗi, tiến lên ngăn cản.

Sengoku, Akainu, Kuzen, Kizuru cũng không vì bọn họ là tạp binh mà không ra tay.

Những uế thổ quân đoàn đều có bất tử đặc tính, nếu như không ra tay thì người minh chết sẽ càng nhiều hơn mà thôi.

....

“Xem ra nhiêu đây cũng đủ ngăn lại! “

Ở xa đang đi đến, Tadashi Ringo nhìn xem hải quân và uế thổ hải quân dây dưa, nàng hài lòng nói.

Hơi dừng lại, nàng quay đầu qua nhìn xem Orochimaru trách cứ nói.

“Đều là do ngươi, nếu như ngươi cũng giống như ta sớm để uế thổ quân ở ngoài, chúng ta có thể khiến hải quân đau khổ hơn! “

Orochimaru:”... “

Orochimaru im lặng không biết nên nói gì.

Nàng cũng không phải Tadashi Ringo, nàng không biến thái đến mức này.

Đưa uế thổ quân đi ra làm gì? Nàng cũng không cách nào điều khiển toàn bộ, nếu như không đủ tập trung, những người này sẽ phản kháng.

Mặc dù mất đi ý chí dễ điều khiển hơn, nhưng điều này đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ không có suy nghĩ, sau đó làm ra hành động.

Nói dễ hiểu đó là cần nàng ra lệnh.

Nhiều như vậy người, nàng ra lệnh cũng sẽ không hết, cũng không thể như Tadashi Ringo điều khiển số lượng lớn.

Tadashi Ringo độ thuần thục rất cao, đồng nghĩa với việc nàng dùng nó rất thuận, đây là lý do vì sao nàng có thể điều khiển số lượng lớn mà vẫn thoải mái như vậy.

Đối với điều này Tadashi Ringo cũng biết, nàng chỉ trách cứ cho vui vậy thôi, nàng lợi hại, nàng biết mà...

....

Ohara đảo....

“Hải quân đã tấn công, chúng ta nên làm gì?”

“Orochimaru, Saul đại nhân đâu? Còn vương nữa, bọn họ đã đi đâu? “

Hải quân tấn công đều bị mọi người thấy được, trên đảo dân cư đều bối rối, không biết nên làm thế nào.

Càng buồn bực là bọn họ vậy mà không nhìn thấy Tadashi Ringo nhóm người đâu.

Đúng lúc này, màn hình ảo xuất hiện, mọi người xem xét, biểu lộ dần dần bình tĩnh hơn nhiều.

“Hóa ra là vương đã sớm biết, như vậy thì ta cũng yên tâm!!! “

“Đúng, hải quân đã đến, các ngươi dự định làm gì đâu? “

Dân cư Ohara quay qua nhìn xem những hải quân, đây là những người được tuyên bố tự do.

“Chúng ta... Đương nhiên là ở lại, ta đối với sinh hoạt nơi này rất hài lòng!! “

Hải quân tự do nhân dân chần chờ, nhưng vẫn là nói ra suy nghĩ của mình.

Bọn họ không giống như những hải quân đã được cho tự do kia, trong lòng hy vọng trở về, mà muốn ở lại nơi này hưởng thụ sinh hoạt.

Đây là nguyên do mà bọn họ ở lại đảo này, mà không sống ở trên Đồ Ma Lệnh cùng những tù binh kia.

Trên ý nghĩa nào đó, bọn họ đã thuần phục Ohara.

“Rất tốt, tiểu gia hỏa ngươi câu trả lời rất hay, Orochimaru đại nhân vừa có nghiên cứu mới, có muốn hay không thí nghiệm một phen? “

Một người trên thân mặc áo trắng nghiên cứu viên, hắn vỗ vỗ vai hải quân vừa mới trả lời, vẻ mặt tươi cười nói.

“Thật? “ hải quân người này trên mặt kinh hỉ.

Các ngươi cho rằng hắn bị điên? Làm vật thí nghiệm mà còn vui mừng?

Không không không!

Hắn rất bình thường, mặc dù làm vật thí nghiệm có vẻ như không phải là tốt lành công việc.

Nhưng cũng phải phân trường hợp như thế nào.

Ohara phòng nghiên cứu đối với vấn đề này rất khắc nghiệt, bọn họ chỉ đối với tù binh hay tội phạm làm thí nghiệm mà thôi.

Hơn nữa, cũng không phải tù nhân là bị làm thí nghiệm, chỉ có những người phạm tội đủ nặng mà thôi, tội nhẹ tối đa bị giam là cùng.

Mà làm tự do nhân dân bọn họ, phòng thí nghiệm sẽ không đồng ý họ làm vật thí nghiệm, cho dù là tự nguyện.

Loại này yêu cầu chỉ được thông qua khi nào thí nghiệm đã được đảm bảo là 100% thành công, muốn đưa cho nhóm đầu tiên dùng, sau đó quan sát biểu hiện.

Orochimaru nghiên cứu cũng không phải phàm vật, đều là những thứ có rất lớn thực dụng.

Làm vật thí nghiệm, hay nói đúng hơn là người dùng thử nghiên cứu.

Bọn họ sẽ được trả lương rất cao, quan trọng là, nghiên cứu đồ vật kia sẽ cho luôn bọn họ, không cần trả về.

Đây là nguyên nhân mà bọn họ rất yêu thích công việc này.

Mặc dù việc này theo ý nghĩa nào đó cũng không phải là an toàn.

Nhưng trên đời này có tuyệt đối an toàn sao? Làm hải quân bọn họ đối mặt với cái chết cũng không phải là ít.

Việc này không tính là cái gì.

Nếu có sai lầm cùng lắm thì được đền bù mà thôi, mặc dù chuyện này chưa xảy ra, cho nên không ai tinh tường đền bù bị vương nhắc đến là cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.