Hải viên lịch không biết ngày tháng, năm 1520.
Bầu trời xanh thẳm trên cao bắt đầu xuất hiện những đám mây trắng làm nổi bật màu lam sắc tinh khiết khiến người ta say mê.
Ánh nắng mặt trời gay gắt đang treo lơ lửng ở hư không, mấy con Hải u trắng nhanh chóng lướt qua bầu trời, tìm kiếm nơi trú ẩn tựa như chúng đang bị ánh sáng mặt trời đốt cháy.
Mênh mông xanh biếc trên mặt biển, một chiếc tiểu hình thuyền buồm lộ ra rất là bắt mắt. Thuyền buồm quá nhỏ, cũng liền có thể chứa đựng tầm hai ba người mà thôi.
"Rốt cục rời đi cái hòn đảo ác liệt kia..."
Yaki gối đầu lên tay, nằm ngang bên cạnh mạn thuyền, nỗ lực không suy nghĩ đến mấy năm qua kinh lịch. Du sao, cũng hoàn thành đợt huấn luyện địa ngục kia, thật sự không muốn nhớ lại chút nào…
Yaki qua mấy năm nhưng tuổi tác vẫn không lớn, nhìn qua thì liền là mười mấy tuổi, thân mang một bộ áo quần chế tác từ da thú, đầu đội một cái mũ bằng da, một đầu tóc vàng búi thành đuôi ngựa, diện mục tuy có chút non nớt, nhưng đã xuất hiện nét tuấn tú kiên nghị. Hành lý của hắn không nhiều, chỉ là một cái bọc lớn mà thôi, ngược lại bên cạnh là một thanh tựa thương không phải thương, tựa đao không phải đao, dài khoảng gần hai mét, cán được làm từ gỗ, phần đầu như đao lại được làm từ đá, (khá giống thanh Murakumogiri của Whitebeard chỉ là…) phần cán và phần đao dài bằng nhau, nhìn thấy giống vật trang trí hơn là binh khí. Yaki gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/one-piece-ta-la-yaki/277823/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.