Bầu trời đêm mông lung huyền bí, từng làn gió mang theo mùi hương thoang thoảng của loài hoa oải hương. La Thiên một mình đứng giữa cánh đồng cảm nhận lấy màn đêm mông lung mà tĩnh lặng.
Không còn mùi tanh đặc trưng của biển cả, màn đêm ở Lam tinh cũng không huyền ảo như trong thế giới One Piece. La Thiên cảm giác như trở lại cuộc sống đô thị bình thường vậy. Những chuyện xảy ra trong hơn nửa năm qua chỉ là hư ảo mà thôi.
Tâm niệm vừa động, từng cơn gió bắt đầu tụ tập rồi dần dần bao lấy La Thiên. Ý niệm vừa ra, một cơn lốc nhỏ bỗng nhiên xuất hiện rồi bay nhanh về nơi xa, cuốn theo những chiếc lá, những cánh hoa rải rác.
- Xem ra năng lực vẫn là không thay đổi.
La Thiên cảm thán một tiếng. Nhìn đến cảnh vật xung quanh quen thuộc, La Thiên chậm rãi hướng về căn nhà nhỏ của mình đi tới.
- Két…
Một tiếng mở cửa nặng trịch vang lên, hiển nhiên là do cánh cửa này đã lâu không có mở ra. Sau đó La Thiên tiến vào trong nhà, đầu tiên cảm nhận đến mùi ẩm mốc, trên bàn ghế còn bám theo một lớp bụi mỏng do ngôi nhà đã có thời gian không có người ở.
La Thiên nhẹ nhàng chầm chậm vệ sinh qua căn nhà nhỏ. Khoảng mười phút sau, mọi việc đã hoàn tất, La Thiên lại gần khung cửa sổ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời rộng lớn thì thào nói:
- Chúc ngủ ngon.
Nói rồi La Thiên lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời không biết đang suy nghĩ gì, một lúc sau mới trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/one-piece-dai-thoi-dai/1745185/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.