Diệp Thiếu Cảnh đối di động vang lên tiếng tút tút nhăn mi lại, quay đầu nhìn chăm chú Trác Thích Nghiễn đang nằm bên cạnh, vạn phần hoài nghi hỏi: “Có phải anh lại nhượng em hát ca khúc chủ đề?”
“Chuyện này do Thượng Ảnh an bài, gọi em đi không phải anh.” Trác Thích Nghiễn ngồi dậy dựa vào thành giường, mái tóc mềm buông xuống cái trán cao, giọng nói ôn nhu như nước, khiến người ta không thể nghi ngờ câu trả lời của hắn.
Diệp Thiếu Cảnh nhìn Trác Thích Nghiễn, hít sâu một hơi, tựa như hạ quyết tâm nói: “Em biết anh thành tâm giúp em, nhưng em muốn dựa vào năng lực để đi lên, hưởng thụ khoái hoạt do công việc mang tới.”
Trác Thích Nghiễn vỗ vỗ vai Diệp Thiếu Cảnh, thấm thía nói: “Theo anh được biết, trước đây em đóng phim cũng đâu khoái hoạt.” dừng một chút biện giải: “Anh không có can thiệp vào công tác của em.”
Mở mắt nói dối còn có thể hợp tình hợp lý như vậy! Diệp Thiếu Cảnh biết trừ phi Trác Thích Nghiễn tự mình buông tay bằng không hắn vẫn tiếp tục nhúng tay vào công việc của mình, có hắn ở phía sau hỗ trợ, nói không vui cũng không phải, nhưng nếu bị đồn ra ngoài cũng không tốt, cũng dễ dàng đắc tội với các nghệ sỹ khác, cho dù Trác Thích Nghiễn không quan tâm, thậm chí không muốn cậu lo lắng nhưng mà cậu không muốn hắn vì mình mà gây thù chuốc oán quá nhiều.
Diệp Thiếu Cảnh ánh mắt dừng trên người Trác Thích Nghiễn, trong lúc vô tình nhìn thấy băng gạc trên vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261668/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.