Diệp Thiếu cảnh chung quanh tìm kiếm Trác Thích Nghiễn, cuối cùng ánh mắt dừng ở thân ảnh màu trắng nơi ban công, đứng dậy mặc quần áo Trác Thích Nghiễn đã chuẩn bị cho cậu, rời khỏi chiếc giường ấm áp, chân vừa chạm sàn nhà, tự hạ thân truyền tới cảm giác đau nhói khiến cậu suýt ngã sấp xuống, toàn bộ hạ thân giống như không phải của mình… cứng ngắc mà ngồi im trên giường trong chốc lát, cảm giác khó chịu không còn, Diệp Thiếu Cảnh bước ra ban công, đẩy cửa ra, thấy Trác Thích Nghiễn đang ngồi trên ghế lên mạng.
Hắn mỗi ngày đều tỉnh rất sớm, nhìn thần sắc hắn chỉ ngủ 4h liền dư thừa tinh lực, ngủ đủ 8h khẳng định có thể tham gia đua xe công thức 1 vả lại không ai là đối thủ của hắn. nhưng hiện tại, hắn chính là một người bệnh.
Tóc hắn mềm mại xõa tung dừng trên khuôn mặt lạnh lùng, đôi môi mê người tựa như anh đào sáng sớm tươi mới no đủ, khuôn mặt hắn dưới nắng sớm có vẻ mi cốt thanh nhã, không còn khí thế sắc bén hàng ngày.
Hắn hai ngày nay đều mặc trang phục bệnh viện, thân thể to cao cuộn mình trên ghế, so với bình thường gầy hơn một chút. Trên bụng đắp một chiếc chăn nhung cao cấp màu trắng tựa như giống mèo Ba Tư cao quý.
Chú ý tới cậu đứng ở cạnh cửa, Trác Thích Nghiễn ngẩng đầu, dưới ành vàng dịu nhẹ hướng cậu mỉm cười, hàm trăng đều trắng bóng tựa như người mẫu quảng cáo kem đánh răng trên TV, cửa hàng hiệu buôn nhìn thấy chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261661/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.