“Sao không uống? chẳng sẽ còn vì Thiếu Cảnh thất lễ mà tức giận?” Lý do thoái thác của Trác Thích Nghiễn hoàn mỹ vô khuyết “Em ấy tính cách chính là như vậy nên mới làm cậu mất hứng, tôi thay em ấy giải thích với cậu.”
Lục Triển Đình sắc mặt tái nhợt như tuyết. đám nam nhân rúm ró trên ghế mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Trác Thích Nghiễn trước mắt khéo đưa đẩy, câu nói đầu tiên đưa gã vào thế khó xử, nếu không uống rượu hắn đưa căn bản là trực tiếp đắc tội với hắn, mà uống thì lại cực kỳ thống khổ.
“Trong rượu có cái gì không tốt sao?” Trác Thích Nghiễn nhướn mày nhìn Lục Triển Đình, gã vẻ mặt lo lắng da đầu run lên, muốn tìm cơ hội thoát đi, lại phát hiện không có cách nào thoát.
“….”
“Tôi còn nhớ lần trước cậu chơi đùa nghệ sỹ, vẫn chưa thanh tỉnh sao?” Trác Thích Nghiễn mỉm cười, lộ ra răng nanh tuyết trắng “Cậu xuất ngoại học tập, thói quen trước vẫn không sửa, dục vọng còn trở nên đắm chìm hơn sao.”
Quả nhiên là hắn! Lục Triển Đình gân xanh nổi lên, chuyện lần trước sở dĩ bị ném ra nước ngoài quả nhiên Trác Thích Nghiễn có liên quan! Lúc đầu còn không rõ, giờ đã sáng tỏ mọi chuyện, lại còn lần nữa trực tiếp chọc vào người của hắn, Lục Triển Đình hận không thể quay ngược thời gian trở lại buổi chiều không mở miệng mời Diệp Thiếu Cảnh tham gia.
“Chén rượu này độ rất nặng, uống xong, chuyện ngày hôm nay sẽ không tái truy cứu nữa.” Trác Thích Nghiễn hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261635/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.