“Anh mặc áo khoác mỏng như vậy, lại không mang bao tay, không lạnh mới là lạ.” Lâm Tú Nhi nhìn cánh mũi hồng hồng của Diệp Thiếu Cảnh, bên người một trợ lý cũng không có, ít nhiều động lòng trắc ẩn.
Diệp Thiếu Cảnh không nhìn ra tâm tư của cô “Tôi là nam nhân, chống đỡ được, ngược lại cô cẩn thận kẻo bị cảm.” Vì tiết kiệm chi tiêu trên người nên không yêu cầu công ty an bài trợ lý.
“Anh hôm trước xin nghỉ bệnh, hiện tại đã đỡ hơn chưa?” Lâm Tú Nhi sợ lạnh ngồi xổm bên người Diệp Thiếu Cảnh, phùng khuôn mặt xinh đẹp lên hỏi, cô thực thính tính tình của cậu, mỗi khi rảnh rỗi kiền cùng cậu nói chuyện phiếm.
Diệp Thiếu Cảnh cười cười “Tốt hơn nhiều rồi.” Để tránh cô truy vấn tại sao bệnh, nên lôi ra kịch bản nói với Lâm Tú Nhi “ Chúng ta tập lời kịch trước được không?”
“Đừng nghiêm túc thế.” Lâm Tú Nhi gạt kịch bản sang một bên, tiếp tục đề tài vừa rồi “Lúc bị bệnh bạn gái có chăm sóc anh không, hai người ở cùng một chỗ chứ?”
Diệp Thiếu Cảnh là một nam nhân thành thật, vấn đề tình cảm luôn là tử huyệt của cậu, đột nhiên bị hỏi sắc mặt liền đỏ bừng, bối rối không che dấu được, tựa như dã thú bị chấn kinh “Tôi không có bạn gái.”
“Phương diện này em so với anh còn mẫn cảm hơn, thần sắc anh chẳng khác nào giấu đầu lòi đuôi.” Lâm Tú Nhi nhìn Diệp Thiếu Cảnh không chuyển mắt, vốn chỉ nói giỡn nhưng không ngờ hệ thống phòng ngự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261631/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.