“A….” Diệp Thiếu Cảnh đau đến thở dốc, thân thể một khối huyết nhục mơ hồ co rút vào một chỗ, nhất thời khí lực giãy dụa đều không có, lúc môi Trác Thích Nghiễn dán lên người cậu, cũng không cách nào cự tuyệt. Đôi môi lạnh lùng vẽ lên môi cậu, răng nanh trắng bóng khẽ cắn trụ môi cậu tựa như đang âu yếm đóa hoa mềm mại, không như lúc trước thô bạo gặm cắn, ôn nhu đối với thân thể cứng đờ của Diệp Thiếu Cảnh.
Trác Thích Nghiễn mải miết hôn cậu, ngực hai người không ngừng ma sát liên tục nóng lên, hắn rất thích Diệp Thiếu Cảnh, không để tâm lời hứa cự tuyệt thân cận cậu, hắn chặt chẽ hàm trụ môi cậu, xúc cảm ấm nóng càng làm hắn mê luyến, hơn nữa từ từ tăng thêm khí lực, tiếng thở dốc từ trong cổ họng phát ra làm hắn hôn càng sâu.
Lần đầu có dục vọng mạnh mẽ như vậy, chỉ bởi vì Diệp Thiếu Cảnh thân mật với nam nhân khác mà mất đi lý trí. Trong thế giới của hắn, luôn có người chủ động tới gần, chưa bao giờ yêu cầu hắn phải tốn tâm tư như thế, càng miễn bàn tới chuyện cự tuyệt nụ hôn của hắn, nhưng Diệp Thiếu Cảnh là người duy nhất cự tuyệt hết thảy, ngay cả vừa rồi, toàn thân đều mãnh liệt chống cự.
Chú ý tới hái má cậu hồng hồng, thân thể bởi vì thiếu dưỡng khí mà ức chế run rẩy, Trác Thích Nghiễn ly khai đầu lưỡi hắn, đầu lưỡi hai người còn gắn kết bởi một sợi chỉ bạc trong suốt, mà đôi môi Diệp Thiếu Cảnh hơi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261621/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.