Cúp điện thoại, Diệp Thiếu Cảnh nhìn xe Trác Thích Nghiễn khởi động, quay đầu, chiếc Maybach đen rẽ ra đường đi khỏi khu chung cư, qua một cái ngã rẽ đã không thấy tăm hơi. Trở lại phòng khách ngồi xuống, chuông di động lại vang lên, Diệp Thiếu Cảnh liếc qua tên người gọi trên điện thoại, thấy hai chữ “Cẩm Đường”, trong lòng thầm kêu không xong, da đầu run lên tiếp điện thoại “Xảy ra chuyện gì?”
Cẩm Đường giống con dã thú bị đâm một nhát bắt đầu tru lên: “Cậu còn hỏi tôi xảy ra chuyện gì à, bảo cậu chờ tôi cho tới khi ký xong hợp đồng, cậu đã chạy đi đâu hả?”
“Một người bạn mời em ăn tối.” Diệp Thiếu Cảnh kéo chiếc điện thoại ra xa lỗ tai không do dự mà thẳng thắn cùng Cẩm Đường, vốn định trả chìa khóa cho Trác Thích Nghiễn rồi trở về tìm Cẩm Đường, rồi cậu quên mất.
Cẩm Đường bên kia đầu dây mặt xám như tro: “Cậu ăn cơm với bạn cũng phải báo với tôi một tiếng chứ.” Nhiều lúc, Cẩm Đường đều coi Diệp Thiếu Cảnh như hài tử mà dạy bảo, đột nhiên không thấy cậu, anh rất lo lắng.
“Em xin lỗi.” Diệp Thiếu Cảnh áy náy.
“Được rồi, được rồi, lần sau sẽ không như vậy.” Vừa nghe Diệp Thiếu Cảnh giải thích, Cẩm Đường sẽ không trách cứ Diệp Thiếu Cảnh, anh là người mà nếu người khác thừa nhận sai lầm thì sẽ không truy cứu trách nhiệm, mà Diệp Thiếu Cảnh lại biết sai liền sửa là một thanh niên tốt, Cẩm Đường cho dù thần tình dữ dội đằng đằng sát khí mà tìm Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261598/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.