Một ngày trời mát giữa tháng 11, một tấm rèm trắng lớn từ từ được kéo lên, nhìn xuống từ tầng cao nhất trong tòa nhà chọc trời, bóng đêm trong thành phố vào sáng sớm từ từ biến mất.
Trong văn phòng an tĩnh không một tiếng động, không gian vắng lặng chỉ có hai mảng đen trắng đan xen, một nam nhân quần áo chỉnh tề, đứng dựa bên cửa số nhìn ngắm cảnh quan bên ngoài, khuôn mặt trắng chìm trong bóng tối, không thấy rõ biểu tình, chỉ có con ngươi thâm thúy được ánh sáng phản xạ trên tấm kính thủy tinh cửa số, một đôi mắt đen sâu thẳm và quyến rũ.
Tiếng gõ cửa thanh thúy vang lên, thanh âm không nhanh không chậm chứa vài ý thăm dò, hiển nhiên người gõ cửa đối với nam nhân đang đứng thập phần cung kính.
“Vào đi.” Nam nhân như trước không hề động đậy, con ngươi cũng không chuyển động, nếu trong văn phòng chỉ có anh ta, không một ai sẽ nghĩ bức tượng hoàn mỹ này sẽ phát ra âm thanh, giọng nói của nam nhân cũng thực du dương giàu từ tính.
Cửa mở, một nam nhân cao gầy bước vào, người này khuôn mặt tuấn tú cảm giác có chút khôn khéo, người đó cung kính đem văn kiện đặt trên bàn “Thưa ngài, có một văn kiện cần ngài ký.”
Trác Thích Nghiễn trở lại bàn công tác, lật xem văn kiện, vẫn không ngẩng đầu lên, dùng âm thanh bình tĩnh nhưng lại tạo cảm giác bức bách người đối diện nói: “Vẫn chưa xác định nam diễn viên phụ sao, nghệ sỹ của Hoàn Á không thích hợp?”
Phương Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261590/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.