Chương 12:
Sau đó, Mục Trực Tùng cầm trong tay sổ sách tìm được trong Trang Vương phủ, lật từng trang, đọc rõ rành rọt.
Trang Vương bị dồn đến đường cùng.
Mà đám cấm quân đứng sau lưng ông ta, thì đã bị Tòng Viễn quân bí mật thay thế, thực hiện một lần phản bội thứ hai.
Trang Vương c.h.ế.t dưới loạn tiễn.
Triều chính bình định.
Mục Trực Tùng rửa sạch oan khuất cho phụ thân, sau nhiều năm nhẫn nhục.
Ngoài phố bắt đầu ca tụng hắn, Hoàng đế cũng rất coi trọng hắn, ẩn ẩn có ý gửi gắm giang sơn.
Mười năm sau, đại thế sẽ nằm trong tay hắn.
Xuân Hoa quận chúa không thể chấp nhận tất cả.
Tâm phúc khuyên nàng bỏ trốn nhưng nàng không đi mà chỉ đứng trong sân, chờ Mục Trực Tùng trở về, tay cầm kiếm hỏi hắn:
“Vậy nên… ngươi lấy ta, chỉ là để trả thù phụ thân ta sao?”
Trong mắt ngấn lệ, nàng nghẹn ngào nói tiếp:
“Ngươi… có từng có một chút chân tâm nào với ta không?”
Cuối cùng, nàng tự sát mà c.h.ế.t.
Hôm đó, Trang Vương phủ bốc lên một trận lửa lớn.
Ngọn lửa thiêu rụi cả hiện tại và quá khứ.
Mục Trực Tùng bước ra từ biển lửa, suýt nữa đã ngã quỵ.
Được người đỡ dậy, hắn chẳng màng điều gì khác, chỉ lấy một con tuấn mã, phi như bay về Ôn phủ.
Ta lúc này đang thu dọn hành lý.
Trong việc thanh trừng đảng phái của Trang Vương, Ôn gia xuất lực không ít.
Ngay cả hoàng đế cũng ghi nhớ trong lòng.
Ông không thể quên việc khi mình còn ở thế yếu, chúng ta đã đứng về phía ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thanh-dao/5081866/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.