Nhưng có ai ngờ rằng, ngày hôm sau chị lại nhìn thấy cô gái mà chị nghĩ là dễ hư hỏng, không chịu được cực khổ ấy đang đóng thế cho Giang Nhược Từ - nghệ sĩ dưới trướng chị.
Chu Mạn Mạn thừa nhận rằng, giây phút ấy chị đã cảm thấy đáng tiếc.
Một cô gái xinh đẹp thế kia, dù thế nào cũng không nên làm diễn viên đóng thế.
Thế là chị ký hợp đồng với Tân Điềm.
Và quả nhiên cô không làm chị thất vọng. Chỉ trong một năm ngắn ngủi, cô đã trở thành tiểu hoa hót hòn họt. Thậm chí đến cả rất nhiều diễn viên chính quy cũng không theo kịp khả năng phân tích và khả năng thấu hiểu vai diễn của cô.
Nhưng hôm nay, những nỗ lực trong một năm qua có lẽ sẽ bị chôn vùi.
“Tân Điềm…” Chu Mạn Mạn thở dài, nói với tâm tình tha thiết: “Chị biết một năm qua em đã làm việc chăm chỉ như thế nào, chị cũng không muốn sự nghiệp của em bị hủy hoại thế này, biết không?”
Tân Điềm hơi xúc động, đang không biết đáp lại chị thế nào thì điện thoại của chị đổ chuông.
Chu Mạn Mạn cúi đầu nhìn lướt qua, nói: “Là điện thoại từ bộ phận thiết kế của Tập đoàn Lăng Hi, chị đi ra ngoài một lát.”
Tân Điềm gật đầu, nhìn xuống tờ hợp đồng, không hiểu sao lại nhớ đến dáng vẻ cúi người thay dép lê cho cô của Tần Thời Ngộ.
Cú điện thoại đó có thể liên quan đến anh…
…
Tập đoàn Lăng Hi, văn phòng chủ tịch.
Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-vuot-rao/3477863/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.