"Thiên Minh, vào thư phòng cùng ba."
Ba Dương vừa bước lên cầu thang vừa nói.
" Vâng" Nghĩ tới ba muốn nói về kết quả điều tra buổi chiều, Thiên Minh rất thoải mái đứng lên đi theo.
Thiên Lam nhìn hai người lên lầu, dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi thăm ông nội. Nếu như mọi ngày, sau khi dùng bữa tối, ba sẽ cùng ông nội đánh một ván cờ. Thiên Minh ngồi bên cạnh học tập. Còn Thiên Lam và Thiên Tuyết sẽ cùng dì Nhã Huệ vừa xem ti vi vừa nói chuyện. Hôm nay, ba lại gọi Thiên Minh lên nói chuyện riêng. Là chuyện trong quân, hay là có chuyện gì sắp xảy ra.
Cụ Dương nhìn ánh mắt nghi vấn của cô, bình thản vuốt bộ râu trắng bóng. Đôi mắt sáng quắc đầy thâm ý nhìn cô.
" Thiên Lam cùng ông đánh một ván đi."
Thiên Lam kinh ngạc nhìn ông nội. Không phải đâu. Lần trước cùng ông đánh một ván, cô bị thua thê thảm không chịu nổi. Hôm nay gọi cô, là muốn lại ngược cô hay sao. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn theo phía sau ông.
"Vâng. Nhưng ông nội cần nhường con cơ." Cô giơ ba ngón tay lên cò kè mặc cả.
Nhìn cô trẻ con như vậy, ông không sao cả khoát khoát tay, cười tủm tỉm. Dù nhường Thiên Lam ba quân, cô vẫn là bị đánh bại.
Thiên Lam nhìn bàn cờ chỉ còn vài quân, trong lòng thở dài từng trận. Thua thê thảm như vậy, đúng là sỉ nhục của cô mà. Nếu không phải muốn bồi ông nội nhiều một chút, cô nhất định đã bỏ chạy từ lâu.
"Ông nói xem, ba cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-nu-phu/135920/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.