"Sau này em định thế nào? Bỏ qua như vậy?"
Cô nhớ trong truyện, Thiên Tuyết cũng không vì một lần từ chối mà suy sụp. Ngược lại, cô càng từ đó mà quyết tâm muốn cho Hoàng Ngọc Minh yêu thích bản thân. Suốt 2 năm, cô đuổi theo hắn, nhìn hắn tất cả vui buồn đều xoay quanh nữ chính Hạ Vi Vi. Nếu không phải gia đình xảy ra biến cố, cô hoàn toàn thất vọng vào tình yêu, nên quyết định ra ngoài du học. Có lẽ cô vẫn còn chấp nhất đoạn cảm tình này rất nhiều năm sau nữa.
"Em cũng không biết nữa." Kể hết ra như vậy, cô thấy lòng nhẹ nhõm, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều "Chị bảo em nên làm sao bây giờ?"
Bây giờ, Thiên Tuyết vẫn còn trẻ, còn mờ mịt nhiều chuyện. Chỉ cần có người chỉ dẫn đúng cách, sẽ không có nhiều chuyện sau này xảy ra. Có lẽ, trong truyện, một Thiên Tuyết cố chấp, kiêu ngạo như vậy cũng bởi vì không có người ở bên hướng dẫn. Người nhà đều nuông chiều cô, bạn bè cũng không có người biết chỉ cho cô con đường đúng.
"Chuyện tình cảm, chị cũng không nói rõ được. Chỉ là mọi chuyện đều có thời gian giới hạn của nó. Chi bằng, bây giờ, chúng ta đặt ra một thời hạn. Nếu em có thể khiến cậu ta yêu thương em là tốt nhất. Nếu không thể, khi hết thời gian, em phải tự động buông ra."
Nghe vậy, Thiên Tuyết hơi do dự. Đó thực sự là cách tốt nhất. Chỉ là nên đặt thời gian là bao lâu. Nếu quá dài cũng không nên, nếu quá ngắn cô cũng không thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-nu-phu/135918/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.