Xách theo cái rổ, LâuThấm Du ra đại sảnh, Tuyết Vụ nay đã lớn lên thành một con chó to béo mập mạpnhảy nhót chạy tới chạy lui bên chân nàng, hưng phấn xù cái đuôi lông lên quẫyquẫy không ngừng, cọ trúng nàng khiến nàng vừa tức vừa buồn cười.
"Tuyết Vụ, ta muốnđến từ đường, cũng không phải đi chơi, ngươi hưng phấn như vậy làm gì?"
Đi được một lúc, độtnhiên nàng giơ tay lên dùng sức vẫy hai cái, Độc Cô Tiếu Ngu bên bờ ruộng phíabên kia cũng giơ tay lên vẫy vẫy với nàng, rồi sau đó vùi đầu tiếp tục làmruộng.
Tiếu Tu La thanh danhhiển hách trên giang hồ thật sự đúng là một nông dân, thật sự là khó có thểtưởng tượng!
Nàng lại tiếp tục đi vềphía trước, đột nhiên, tiếng gào thét đòi đánh đòi giết vọt qua bên cạnh nàng,nàng không khỏi tò mò lớn tiếng hỏi.
"Thập tam đệ, tạisao la lớn như vậy?"
"Tên tiểu tử Thậpbát đệ đó dám gieo hạt tiêu trên thửa đất trồng đậu xanh của bọn ta, ta phảigiết hắn!"
Hahaha!
Các đứa con của Quỷ DiêmLa quả nhiên quỷ quái muốn chết, làm như ngày nào không trêu cợt người khác thìsống không nổi hay sao đó, cứ chốc chốc lại có tiếng người kêu la đòi giết đòiđánh, mà người bị đuổi đánh đuổi giết nhất định là nhi tử của Quỷ Diêm La.
Nàng mím môi lại cười,vừa đi được vài bước, lại gặp được một cảnh tượng thú vị mà dường như ngày nàocũng gặp qua.
"Tướng công, đừngkeo kiệt như vậy mà!"
"..."
"Một năm mới chữabệnh từ thiện một lần, cũng đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-no-tuong-cong/2250546/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.