Editor: wioo
Sau khi vào nhà, nguyên liệu nấu ăn bị đặt tùy tiện, eo cô bị hai bàn tay nắm lại.
Tô Dạng Nhiên thuận trớn rúc vào ngực anh, chỉ nghe "ầm ——" một tiếng, cửa bị đóng lại, nguồn sáng duy nhất bị ngăn cản, mà đèn của phòng khách cũng không kịp bật, đập vào mắt là cả căn phòng mờ tối. Trong bóng tối cảm xúc càng dào dạt hơn, giống như lửa gặp oxi, "xèo" một tiếng nhanh chóng cháy mãnh liệt.
Rõ ràng không có máy sưởi nhưng ngực anh vẫn ấm áp, Thẩm Quyến giống như muốn đun nóng cô. Dưới người là ghế sa lon mềm mại, cô ôm chặt lấy cổ anh, đầu ngẩng lên, ánh mắt loáng thoáng dần thích ứng với sự mờ tối, đôi mắt anh vô cùng trong trẻo chứa đựng sự dịu dàng lưu luyến.
"Không phải vừa rồi ở trên xe em hăng hái lắm à?" Anh hôn cổ cô, hỏi.
Tô Dạng Nhiên và Thẩm Quyến dính sát vào nhau, cô thở hào hển, tiếng rên rỉ không khống chế được tràn ra, cô nghe anh nói, đứt quãng trả lời: "... Bây giờ anh còn hăng hái... hơn lúc ở trong xe."
Nghe vậy, Thẩm Quyến không nhịn được véo vào vòng eo thon của cô, "Tiểu yêu tinh."
Tô Dạng Nhiên bất thình lình bị anh véo, lập tức lên tiếng, "...Đau em..."
Thẩm Quyến làm xong thì hối hận, vừa nghe cô kêu đau thì càng thêm áy náy, động tác dưới tay cũng nhẹ đi rất nhiều, bàn tay anh với tới đó, nói: "Đường vest line rắn chắc hơn rồi?"
Tô Dạng Nhiên, "Hình như... rõ ràng hơn hồi trước một chút."
Lúc tình nồng, tay cô để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-muoi-dam/307286/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.