Tô Dạng Nhiên thấy Thẩm Quyến chưa phản ứng lại nên tự cầm cái khăn nhét vào lòng bàn tay anh, ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua, "Bác sĩ Thẩm lau mặt đi." 
Thẩm Quyến chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình tê rần, khăn lông ấm tiếp xúc với bàn tay lạnh, cô cũng đã thu tay về, mấy người bên cạnh đang lau mặt, Thẩm Quyến nắm chặt khăn trong tay, đợi anh lau mặt xong thì cô nhận lấy khăn rồi lui ra cùng mấy cô gái khác. 
Chu Dương và Thẩm Quyến đứng gần nhau, khúc nhạc đệm nho nhỏ khi nãy cũng khiến anh ta chú ý tới cô gái cầm khăn đến cho bác sĩ Thẩm, Chu Dương nhìn bóng lưng cô gái kia, trợn to hai mắt, sao nhìn cái dáng người này giống cô Tô thế! Lại suy nghĩ một chút, bác sĩ Mạnh nói cô Tô đã tới Nam Lĩnh, vì vậy anh ta khẳng định, cô gái này không phải giống cô Tô mà chính là cô ấy. 
Uống xong nước ấm lau xong mặt, dân làng tiếp tục dẫn bọn họ đi về phía trước, nơi dùng cơm là một đại viện ngoài trời, ván màu nâu trải dài hơn mấy chục bàn, người ngồi vây xung quanh, là một ít thức ăn trong núi, có mặn có chay, chưa tới gần mà đã nghe mùi thơm. 
Thôn trưởng gọi bọn họ ngồi xuống, những dân làng khác cũng yên vị, trẻ con ngồi một chỗ riêng, sau khi ngồi xuống thôn trưởng nhìn quanh một vòng, đột nhiên nhìn đâu đó ngoắc tay, hô: "Tiểu Tô, tiểu Mục, mau tới đây ngồi." 
Mấy người trên bàn theo hướng thôn trưởng nhìn sang đã thấy hai cô gái trẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-muoi-dam/278541/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.