Tiến xa hơn hay chỉ dừng lại ở đây. Con đường vẫn còn dài và không thể ngừng bước. Liệu chúng ta có thể đến với nhau.
_____________--------__________
Hắn hôm nay lại đến nhà cậu như mọi hôm, cứ sinh hoạt ở nhà cậu như nhà mình.
Tiếng chuông cửa vang lên, cậu đang tắm, hắn phải ra mở cửa.
Một người phụ nữ trung niên, khuôn mặt rạng rỡ đứng trước cửa đang đợi con trai mình nhưng mãi không thấy.
Vốn dĩ bà có chià khoá nhưng không tự mở chỉ muốn làm con trai bất ngờ.
Cửa mở ra, hắn và người phụ nữ nhìn nhau.
Bỗng người phụ nữ lên tiếng:
-" Cháu là ai? Tiểu Lâm đâu? Sao nó không ra mở cửa cho mẹ nó?"
Hắn ngỡ ngàng, là mẹ cậu, trong lòng bối rối như bị bắt quả tang nhưng vẫn tươi cười trả lời:
-" Dạ cháu chào bác, cháu là bạn của Mạc Lâm, Vu Hán. Mấy bữa nay cháu có đến ngủ nhờ nhà bác, tại nhà cháu có xảy ra chút chuyện".
Rồi mẹ cậu vào nhà rồi cũng nói hắn vào luôn chứ cứ đứng ngoài cửa nói chuyện thì rất xa lạ.
Hai người ngồi trên ghế nói chuyện, có vẻ rất hợp nhau.
Mạc Lâm bước ra khỏi phòng tắm thì nghe thấy tiếng nói chuyện liền ra phòng khách
Là mẹ đã về, mẹ thấy cậu liền chạy tới ôm rồi vỗ mông cậu nói:
-" Mẹ nhớ con quá, không có mẹ con có sao không hả bé cưng" vẻ mặt rất ư là cưng con trai mình.
Cậu thì lại rất xấu hổ, ngay trước mặt hắn mà mẹ lại vỗ mông như đứa con nít.
-" Dạ, con lo được "
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-ma-doi-voi-em/203120/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.