Tang Tửu sửng sốt, cô không nghe nhầm chứ? Ôn Quý Từ lại bảo cô cởi váy!
Tang Tửu cảnh giác ôm người mình lại, dựa sát vào cửa sổ: “Em không chọn cái nào hết! Anh tránh xa em ra chút.”
Ôn Quý Từ thấy bộ dạng này của Tang Tửu thì bật cười: “Sợ đến thế à? Em là đồ nhát gan?”
Tang Tửu mặt lạnh tanh: Ai nói em nhát gan? Tốt hơn cái người không biết xấu hổ nào đó.”
Ôn Quý Từ đã biến thái đến mức này rồi sao?
Ôn Quý Từ nhướng mày, nói đầy ẩn ý: “Không cởi cũng được, thực ra còn một cách nữa.”
“Cách gì?”
Đôi môi mỏng của Ôn Quý Từ cong lên, anh thốt ra một câu nhẹ bẫng: “Anh xé váy giúp em.”
Lời vừa dứt, Tang Tửu hoàn toàn đơ ra: “Xé? Xé thế nào?” Là xé váy như trong tưởng tượng của cô sao? Sao nghe cứ kỳ kỳ thế nào ấy nhỉ?
Còn chưa đợi Tang Tửu phản ứng lại thì Ôn Quý Từ đã cúi người xuống, bàn tay trắng lạnh thẳng thừng hướng đến vạt váy của Tang Tửu, kéo lấy một góc.
Động tác của Ôn Quý Từ rất nhanh, Tang Tửu hoàn toàn không kịp tránh đi, cơ thể cô căng cứng, hoảng sợ nói: “Biến thái, anh muốn làm gì?”
Ôn Quý Từ ngước mắt, cong môi cười: “Em nói xem còn có thể xé thế nào nữa?”
Anh không chớp mắt nhìn thẳng vào Tang Tửu, đầu cũng chẳng cúi, tay kéo váy ngủ, xé mạnh sang hai bên.
Trong yên tĩnh, tiếng ‘xoẹt’ vang lên.
Tang Tửu cứng đờ cúi đầu, váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640929/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.