Cổ Sa đâm lao phải theo lao, kịch bản đã đổi thành thế này rồi, cô ta không thể từ chối được.
Mặc dù sau khi vào giới giải trí cô ta cũng gặp phải một vài chuyện không suôn sẻ, nhưng chưa lần nào khiến cô ta tức như lần này.
Cổ Sa cúi đầu đọc kịch bản, sắc mặt khó bề phân biệt. Móng tay được cô ta cắt tỉa tỉ mĩ bấu chặt vào kịch bản, đáy mắt cuồn cuộn lửa giận.
Chị Đoạn là quản lý của Cổ Sa đã nhiều năm, vừa nhìn phản ứng này của Cổ Sa đã thấy kỳ lạ.
Bây giờ chị ta nhìn Cổ Sa, hoàn toàn không cảm nhận được chút vui vẻ nào từ cô ta.
“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Nghe chị Đoạn hỏi thế, Cổ Sa lập tức hoàn hồn, cô ta vô thức nhìn Tang Tửu.
Tang Tửu đứng đó, vẻ mặt vẫn như mọi khi, ngay cả khóe mắt cũng lười liếc về phía cô ta, nhưng Cổ Sa luôn cảm thấy chắc chắn Tang Tửu hiểu rõ tình hình, còn cười lén cô ta không biết tự lượng sức mình.
“Không có gì, chỉ là thêm vài cảnh thôi.” Cổ Sa như nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Chị Đoạn liếc nhìn kịch bản, sau đó biến sắc.
Lúc này Tang Tửu mới nhìn Cổ Sa, bây giờ chắc chắn Cổ Sa cho rằng cô cố ý giở trò sau lưng. Mặc dù chuyện này không phải cô chủ động lên tiếng, nhưng cũng đúng là có liên quan đến cô.
Ai bảo Ôn Quý Từ bao che cho cô chứ, chắc chắn Ôn Quý Từ cảm thấy chỉ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640924/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.