Suy nghĩ vặn vẹo gì thế này?
Tay Tang Tửu run lên, cà vạt tuột khỏi tay, cô yếu ớt bắt lấy nhưng không bắt được cà vạt mà chỉ bắt được không khí.
Ôn Quý Từ vươn tay ra, cà vạt dễ dàng nằm trong tay anh, không tốn chút sức.
Tang Tửu bỗng ngẩng đầu, không chạm phải anh, chỉ là khoảng cách giữa hai người chợt gần lại, mùi hương trên cơ thể người đàn ông như tuyết rơi buổi tinh mơ.
Anh bỗng bật cười: “Không biết thắt? Cần anh dạy em?”
Tang Tửu không lên tiếng, Ôn Quý Từ thong thả thắt cà vạt ngay trước mặt cô, không chút né tránh, cũng chẳng hề kiêng dè.
“Nhìn kỹ nhé, sau này Tang Tửu của nhà ta còn phải thắt cho bạn trai nữa.”
Giọng Ôn Quý Từ rất tự nhiên, khiến Tang Tửu cảm thấy suy nghĩ vừa rồi của mình quá tội lỗi.
Cô vừa nghĩ gì vậy chứ, những lời của bà nội hôm qua đều là những lời nói trong lúc không tỉnh táo, hoàn toàn không phải thật.
Ôn Quý Từ đâu có để tâm những lời đó, là cô nghĩ nhiều rồi.
Tang Tửu nhìn chằm chằm vào ngón tay đang thắt cà vạt của Ôn Quý Từ, cô bất giác thất thần, Ôn Quý Từ đảo mắt nhìn mặt cô.
“Đang nghĩ gì vậy?”
Tang Tửu như hoàn hồn từ cơn mơ, điều chỉnh lại tâm trạng: “Anh đi đường cẩn thận, nhớ liên lạc với em.”
Nụ cười vẫn rạng rỡ như trước, những suy nghĩ cuồn cuộn sớm đã không còn nữa.
Đợi Ôn Quý Từ đi, Tang Tửu cũng đến đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640892/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.