“Mau thay đi!”
Lâu Nguyệt với Trang Lan không hẹn mà cùng giục, Tang Tửu chỉ đành vào nhà vệ sinh thay đồ, nhưng thật sự đến mức này, cô không dám ra ngoài.
“Tiểu Tửu, cậu không ra là bọn tớ vào đấy, dù sao cậu cũng trốn không thoát đâu.”
“Hình như có gì đó sai sai?” Bị uy hiếp, Tang Tửu mới lề mề đi ra, cô kéo đồng phục trên người: “Có phải hơi chật không?”
Bộ đồng phục đang mặc trên người đã được mấy năm rồi, tất nhiên là sẽ chật.
Trang Lan với Lâu Nguyệt vừa nhìn từ trên cổ Tang Tửu trở xuống thì trao đổi ánh mắt hiểu ý với nhau, nghiêm túc nói dối lòng: “Nói gì thế chứ? Không chật chút nào hết.”
Trang Lan kéo Tang Tửu đến trước gương, còn buộc đuôi ngựa giúp cô, phối với đồng phục học sinh, vừa thuần khiết mà lại quyến rũ.
Không còn gì để bắt bẻ hết, đạt được sự nhất trí.
“Vãi, không hiểu sao thấy hơi kích động, phải làm sao đây?”
Lâu Nguyệt đã không kiềm được mà nhìn Tang Tửu chòng chọc, trong đầu đều là nội dung người lớn.
“Không được nói mấy câu bậy bạ.” Trang Lan lại cười khúc khích, quay đầu bổ sung một câu: “Nhưng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, để cậu nói một lần.”
Tang Tửu đã bị chọc đến nỗi không thốt nên lời, cô lùi lại mấy bước, ngồi bên mép giường, thứ lông lá gì đó chạm vào da cô, cô lập tức bật dậy.
“Thứ gì vậy?”
Tang Tửu quên mất mấy bộ quần áo kỳ lạ Trang Lan vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640605/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.