Ôn Quý Từ hơi ngẩn người, sau đó cười khẽ một tiếng.
Ngạc nhiên đến nổi tai tê dại, Tang Tửu như cầm điện thoại không chắc, cô không lên tiếng nữa mà đột ngột đứng dậy, đi đến hành lang của câu lạc bộ, Ôn Quý Từ vô thức đi theo.
Một giây sau, Tang Tửu kéo áo trước người Ôn Quý Từ, lôi anh vào phòng bao bên cạnh.
Đèn mờ, không có người, vô cùng yên tĩnh.
Tang Tửu lập tức kiễng chân, ngẩng đầu hôn Ôn Quý Từ. Động tác gấp gáp, Ôn Quý Từ không kịp đề phòng nên lùi lại vài bước.
Khoảnh khắc lưng dán lên tường, Tang Tửu hôn lên môi anh. Xúc cảm mềm mại đã lâu không có được, vừa chạm vào là lập tức bùng cháy.
“Vội vậy sao?” Ôn Quý Từ khàn giọng trêu chọc một câu, sau đó anh giữ eo Tang Tửu, nhấc cô lên.
Cơn mưa nhỏ bên ngoài cửa sổ, sau cơn mưa, hơi nước lành lạnh phủ đầy lớp kính thủy tinh rồi lại tích tắc trượt xuống.
Người bên trong cửa sổ bị vệt nước chia tắc thành cảnh tượng này đến cảnh tượng khác.
Ôn Quý Từ như hôn lên hạt mưa, ngay cả hạt mưa nhỏ bé cũng mang theo bền bỉ, hoàn toàn vây lấy anh trong thiên la địa võng.
Ngoài nơi có Tang Tửu ra thì không đi được nơi nào khác nữa.
Quyền chủ đạo vốn thuộc về Tang Tửu, nhưng ngay sau đó lại quay về tay Ôn Quý Từ.
Ôn Quý Từ nặng nề hôn cô, như muốn cướp lấy không khí của nhau, một giây trước khi không khí hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640578/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.