Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa& Tiny
“Lâm Ôn, có người tìm!” Có một bạn học vào phòng học kêu lên.
“Được, cám ơn!” Lâm Ôn cười cười liền nhanh chóng bỏ thứ trong tay mình đi ra ngoài, ngoài cửa là một người thanh niên cao to, mái tóc quăn, trên mặt ngũ quan rõ ràng mang theo sựthiếu kiên nhẫn, Lâm Ôn cười cười lễ phép tiến lên: “Xin chào, xin hỏi anh là?”
Người kia vừa thấy Lâm Ôn hỏi liền nhìn anh từđầu đến chân, nhưng lúc nhìn thấy khuôn mặt anh thì có hơi giật mình, lầm bầm: Thảo nào. Sau đó vênh váo tựđắc nói: “Không cần biết tôi là ai! Anh chính là Lâm Ôn?”
“Phải, là tôi. Xin hỏi có chuyện gì?” Lâm Ôn trước sau như một cười ôn nhu.
“Quả thật tôi tìm anh có việc, nhưng không phải bây giờ.” Nói xong thanh niên kia tiêu sái quay người lại bước đi, để lại Lâm Ôn trăm mối ngổn ngang không hiểu gì cả nhìn bóng lưng y sững sờ, sao người này lại quen mắt nhỉ.
Sí Bàng vừa trở lại phòng học liền ngồi xuống cạnh Lâm Triệt, thấy hắn cứ thất hồn lạc phách nhìn chằm chằm điện thoại di động, liền phiền toái tiến lên giật lấy. Lâm Triệt nhất thời như một con thú bị chọc giận đỏ mắt nhào tới Sí Bàng, Sí Bàng thấy hắn vậy vẫn không chút hoang mang mà nói: “Vừa đi gặp Lâm Ôn đó.”
Trong nháy mắt Lâm Triệt như bịđiểm huyệt đứng yên một chỗ, chỉ cóánh mắt gắt gao nhìn thẳng Sí Bàng, từ phẫn nộ biến thành chờđợi. Một chút sau mới gian nan mở miệng hỏi: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-dich-ca-ca/2201435/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.