Cuối thu là lúc thời tiết dần dần chuyển lạnh buốt, mùa đông ở Nam thành có vẻ cũng sắp đến rồi, sáng sớm khi rời giường trên cửa sổ sẽ hiện lên một tầng hơi sương mỏng, đây là một thành phố có sự khác biệt giữa các mùa vô cùng rõ ràng, mỗi mùa đều có cách để lại ấn tượng của riêng mình, cũng vì vậy mà Tri Hiểu yêu nơi này nhất.
Cố Hoài đem tay cô đặt vào trong chăn, ôm cô vào lòng, thanh âm có chút khàn khàn: “Còn đau không?”
Sau khi ở bên nhau, Cố Hoài gần như không để cô ngủ một giấc tử tế mấy, trừ mấy ngày bận rộn tới không gặp nổi nhau ra thì những thời điểm khác thật sự là anh chẳng buông tha.
Tối hôm qua từ sô pha đến phòng tắm, lại từ phòng tắm đến phòng ngủ, lăn lộn tới kiệt sức, tận đêm khuya mới mơ màng mà ngủ.
Tay Cố Hoài vuốt ve sống lưng cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa trên eo, Tri Hiểu nhìn vết cào trên cổ anh, là dấu vết đêm qua lưu lại, trên mặt cô nóng lên: “Không đau!”
“Phải không?”, giọng anh thoáng mang theo ý cười, một tay khác ôm sát eo cô, đầu lưỡi ướt át khẽ liếm xương quai xanh của cô: “Vậy nữa nhé?”
“Cố Hoài, hôm nay phải làm việc!”
Sinh nhật Cố Ninh chính là hôm nay, đối phương hao hết tâm tư mời bọn họ, tất nhiên muốn cũng phải nể mặt chút, hơn nữa, Tri Hiểu cũng muốn đi gặp Cố Nho Sinh, thứ hai, cô muốn biết Cố Ninh muốn làm cái quỷ gì.
Cố Hoài nhìn đồng hồ bên giường, cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-bai-hoai/1782743/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.