Trời vẫn còn khá nóng nhưng gió đã mát mẻ hơn rất nhiều, mây đen bỗng nhiên tụ lại, có vẻ sắp mưa rồi, trong một góc truyền đến tiếng Cố Ninh khụt khịt khẽ khàng, Tri Hiểu vừa mới cho cô ta một bài học, tuy rằng trong lòng khuất nhục nhưng lại sợ Tri Hiểu xông tới đánh cho nên nỗ lực đè thấp tiếng khóc của mình, làm giảm sự tồn tại của mình.
Cô ta và Kiều Vi quen nhau tại yến hội, bởi vì hợp nhau nên trở thành bạn bè, lần này ra tay hỗ trợ cũng là vì muốn Kiều Vi ngoan ngoãn làm chân chạy vặt cho mình, ngàn vạn không nghĩ tới Tri Hiểu thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, mà đánh nhau lên lại chẳng nhường ai, ngay cả Cố Hoài cũng kinh ngạc.
Tri Hiểu từ trên người Kiều Vi đứng lên, lạnh lùng liếc mắt một cái, từ trong túi xách của cô ta và Cố Ninh lấy ra hai cái danh thiếp: “Tiền thuốc men của chị, tôi sẽ báo cho hai cô, nếu chị tôi bị để lại di chứng gì, tôi sẽ không buông tha cho hai cô đâu.”
“Cô nói cái gì?”, Kiều Vi không thể tin tưởng nhìn Tri Hiểu, bọn họ bị đánh một trận rồi còn phải trả tiền thuốc men?
Tri Hiểu nhíu nhíu mày: “Không nghe rõ?”
Cố Ninh gục đầu xuống, hận ý trong mắt như một mũi nhọn khiếp người, tay giấu ở trong lòng đã nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay ứa máu, cô ta không cảm thấy đau, vũ nhục giờ phút này làm nhân sinh nhàm chán của cô ta cuối cùng có chút điểm nhấn, cô ta nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-bai-hoai/1782732/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.