Sau khi từ trang viên trở về Cố Hoài liền chuẩn bị đồ để về nhà, đêm đó trời đổ mưa nhỏ, tí tách tí tách, không khí vừa thanh lành vừa ướt át, Tri Hiểu đứng ở ngoài cửa chung cư đưa dù cho anh.
Cố Hoài cầm dù đứng ở dưới mưa lẳng lặng nhìn cô: “Mau trở về, lạnh đấy!”
Tay Tri Hiểu chắp ở sau lưng bỗng nắm chặt lại, cô có chút không dám nhìn anh, vì thế quay đầu sang nhìn đèn đường, nhẹ nhàng nói: “Trên đường cẩn thận!”
Cố Hoài đi qua, khoảng cách một bước chân vừa rồi lập tức bị thu lại, anh cúi xuống ôm cô, tay đặt ở đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng vỗ: “Hiểu Hiểu, đồng ý với tôi một chuyện.”
Trong không khí có rất nhiều hương vị dễ ngửi, cỏ xanh, còn có mùi hoa, cũng có mùi hương đặc trưng của Cố Hoài, đấu đá chui vào thâm tâm Tri Hiểu, làm cô khẩn trương không thôi.
“Cái gì?”
Thanh âm Cố Hoài ôn nhuận: “Buổi tối hôm nay hãy nghĩ cho cẩn thận, em có muốn làm bạn gái tôi không.”
Anh ngồi dậy nghiêm túc nhìn cô, bóng đêm mông lung, đèn đường mờ ảo, mặt Tri Hiểu bị ánh đèn đường làm phiếm màu cam ấm, giống như vỏ trái cây nứt ra, lộ ra thịt quả tươi mới bên trong.
Cố Hoài nhịn không được duỗi tay bóp mặt cô: “Tôi chỉ nhận đáp án đồng ý thôi.”
Tri Hiểu không có đẩy anh ra, nhẹ nhàng nói: “Tôi sẽ nghĩ kĩ.”
Cô xoay người chạy lên lầu, mắt Cố Hoài nhìn bóng dáng cô rời đi, xoa xoa bàn tay, nơi đó giống như vẫn còn giữ lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-bai-hoai/1782729/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.