Edit: Cải Trắng 
Hạ Tử Cầm nhìn theo bóng hai người rời đi, lòng bứt rứt khó chịu mà chân như đóng đinh tại chỗ, không nhúc nhích được. 
Một lúc sau, cô ta hít sâu một hơi, dụi tắt điếu thuốc lá trên tay ném vào thùng rác rồi mở vòi nước lên, đặt tay xuống dưới làn nước kỳ cọ sạch sẽ. 
Tiếng nước ào ào càng làm lòng cô ta thêm rối bời. 
Không hiểu sao, đột nhiên Hạ Tử Cầm lại nhớ tới thời đại học. 
Hai người họ học ở hai học viện khác nhau, cơ hội duy nhất được chạm mặt là vài lần gặp gỡ trong các buổi đại hội triệu tập đông đủ sinh viên thuộc hội học sinh. 
Phó Tri Hoán luôn có dáng vẻ như vậy. Anh ngồi tại chỗ bấm bút không nói tiếng nào, nhưng chỉ cần ánh mắt lạnh lẽo kia ngẩng lên nhìn lướt qua một lượt, những bạn sinh viên đang ồn ào la ó sẽ lập tức im bặt. 
Hình như, cách gọi “đóa hoa cao ngạo” cũng bắt đầu kể từ đó. 
Cùng là một người, nhưng anh cũng có lúc dịu dàng mỉm cười cúi người kiên nhẫn cài lại nút cổ áo cho một cô gái. 
Tự dưng, Hạ Tử Cầm cảm thấy những lần khiêu khích của mình gần đây chẳng khác nào trò cười. 
Có lẽ, Phó Tri Hoán không phải là người có tính cách lạnh nhạt. 
Mà là anh dồn tất cả sự dịu dàng của mình để nâng niu một người. 
* 
Cuối thu, Ôn Nguyễn và Phó Tri Hoán quay lại thành phố Đồng. 
Bọn họ đến tham dự phiên tòa xét xử Trương Hồng Duệ. 
Điều đáng nhắc tới ở đây là sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nguyen-cua-tri-hoan/428097/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.