Edit: Cải Trắng
An Hứa Ngâm rất bối rối khi bị ông An đột ngột đẩy ra. Cô nàng chần chừ đưa mắt ngó lung tung, thậm chí còn hoảng đến mức chẳng biết đặt tay ở đâu cho phải.
Ông An cau mày, hắng giọng ho khan, giọng rõ đang rất khó chịu nhưng vẫn phải tỏ ra hiền từ yêu thương: “Tiểu Ngâm, con đứng thẫn ra đó làm gì, chào hỏi hai người họ đi.”
Dứt câu, ông ta bật cười ha ha quay sang giải thích với đối phương: “Hai người đừng để bụng nhé, bình thường con bé hơi yên lặng.”
Ôn Nguyễn lặng im.
Sao lại hai người?
Rõ ràng cô đang đứng cùng hai vị thiếu gia đó mà!
Cuối cùng, dưới sự thúc giục từ ngầm ra hiệu đến trắng trợn ra lệnh của ông An, An Hứa Ngâm hít sâu một hơi, chìa tay ra trước mặt Phó Minh Hoành, gật đầu, nhỏ giọng nói: “Chào anh.”
Phó Minh Hoành khách sáo đáp lại cái bắt tay của cô nàng, theo phép lịch sự giới thiệu đơn giản hai câu.
Xong xuôi, cô nàng lui về một bước, tính tiếp tục im lặng đứng bên cạnh cha.
Đúng lúc này, ông An cau mày, đưa tay đặt sau lưng An Hứa Ngâm, đẩy nhẹ người về phía trước: “Cái con bé này, sao con không chào hỏi cả Nhị thiếu gia hả? Sao con lại không lễ phép như thế chứ?”
Ôn Nguyễn híp mắt.
Cô khoanh tay đứng nghiêng người, tỉ mỉ quan sát ông An.
Rồi không biết là do trùng hợp hay tại chột dạ mà lúc đẩy An Hứa Ngâm ra, ông An hơi dịch tầm mắt về phía Ôn Nguyễn.
Và lúc mắt hai bên chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nguyen-cua-tri-hoan/428082/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.