Edit: Cải Trắng
Khi nói, chân mày Phó Tri Hoán khẽ nhíu lại.
Tuy giọng điệu anh nghe ung dung hờ hững nhưng lại khiến cho người khác cảm nhận được sự áp bách nghẹt thở.
Ngay lúc này, tất cả mọi người trong võ quán đều dừng việc mình đang làm lại, mắt nhìn chăm chăm sang bên đó.
Phút chốc, cả võ quán rơi vào tĩnh lặng.
Ôn Nguyễn nhạy cảm phát hiện ra, khi Trần Giáo hỏi câu đó, Phó Tri Hoán đã không phủ nhận.
Thế là, cô nhanh tay mở wechat, gửi tin nhắn cho cô bạn Tần Tố San ban nãy mình phải mặt dày xin xỏ năn nỉ ỉ ôi mới dỗ dành được.
[Ôn Nguyễn]: Phó Tri Hoán mới nói tao là người anh ấy đưa tới mày ạ, giờ phải làm sao nhỉ? Gấp! Online chờ!
[Tần Tố San]: Sau đó thì sao?
[Ôn Nguyễn]: Tính giác ngộ của mày thấp thế? Bốn bỏ lên năm là anh ấy đang tỏ tình với tao rồi.
[Tần Tố San]: [suy nghĩ của bạn quá ảo.jpg] Cái mày gọi là bốn bỏ lên năm có phải là từ 6 nhảy thẳng lên 100 không?
Có đứa bạn thân chuyên cắt ngang làm mất hứng là một chuyện rất đáng buồn.
Thế là, Ôn Nguyễn bình tĩnh block cô bạn.
Mọi chuyện đúng là không nên vui đùa quá trớn, thấy bầu không khí giữa hai người họ căng thẳng đến cực điểm, Ôn Nguyễn quyết định đứng lên can.
Dù sao thì chuyện cũng do mình mà ra, thêm đó phải nể mặt cha Triệu Tử Thâm chút, không nên để sự việc đi quá xa.
Ai mà ngờ chưa để cô kịp đứng lên, cha Triệu Tử Thâm lại vòng sang cản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nguyen-cua-tri-hoan/428039/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.