Cùng nhau dùng xong bữa tối, tôi cùng anh nhỏ đứng ở ban công tầng 2 hóng gió cùng nhau nói chuyện
"dạo này thế nào? tốt không?"
"vẫn bình thường ạ"
"nghe nói dạo trước gia chủ Ôn gia đã đến đây?"
"phải, anh ấy ở lại 1 tuần hơn rồi quay về"
"sao em không theo cậu ta về, như cái cách em xin anh ở lại" Elicon
....
"lúc ấy em vì ông Ôn mới xin ở lại, còn bây giờ không cần nữa rồi"
"vậy sao!"
tôi trầm mặc nghĩ lại ngày hôm đó, trong lòng có thứ gì đó mắc nghẹn lại
"sao thế? nhìn sắc mặt em không vui"
"anh nhỏ, cái đó.... hôm trước khi Ôn Hàn đến đã tỏ tình với em"
"em đồng ý rồi?"
anh nghi hoặc nhìn tôi, bị anh hỏi như vậy tôi lập tức quơ quơ tay phủ nhận
"chưa chưa... em chưa có đồng ý. Mấy ngày sau đó em toàn tránh mặt anh ấy đến tận bây giờ em còn chưa thể đối mặt với anh ấy"
"tại sao?"
"em sợ việc anh ấy thích em chỉ vì sự báo ơn. Em không muốn"
"tại sao lại không?
"em muốn là tình yêu xuất phát từ sự chân thành không phải là từ sự báo ơn hay tội lỗi mà thành. Em không muốn điều đó"
"dù có là báo ơn hay thật sự thích em thì điều quan trọng vẫn nằm ở trong tay em. Em có thích anh ta không?"
"em không rõ nữa. Em không biết thích 1 người là như thế nào cũng không biết phải đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3649003/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.