Dức lời 2 anh vệ sĩ từ ngoài đi vào, bắt lấy chị ta kéo ra ngoài. Đột ngột bị kéo đi làm chị ta hét lớn, nói
"sao cơ, cô nói gì vậy hả... tôi là khách của Ôn gia. Cô có quyền gì đuổi khách ở đây"
khi vừa bị kéo ra trước sân, cô ta nhìn thấy ông nội như bắt được cọng rơm cứu mạng vũng vẫy thoát ra chạy đến bên ông nội tố cáo tôi.
tôi vẫn ôm lấy cánh tay của anh trai đi ra đứng ở hiên nhìn chị ta chặc vật tố cáo tôi.
ông nội lúc bấy giờ nhịn không nổi nữa lập tức vung tay làm cô ta ngã ra giữa sân.
"ôn ào quá rồi đó"
"ông nội à. Là cô ta sai trước, sao ông lại nổi giận với con"
"xin lỗi tôi chỉ có 2 người cháu 1 là Ôn Hàn, 2 là Lạc Thủy. Cho hỏi cô là ai?"
"ông Ôn, sao ông lại đối xử với cháu như vậy?"
"cô hỏi tôi tại sao lại đối xử với cô như vậy? Vậy sao cô không tự hỏi mình làm gì để tôi đối xử như vậy?"
nói rồi quản gia đưa ra 1 cái ipad bật đoạn phim ghi lại ngày hôm qua. Cảnh cô ta lén vào phòng anh trai làm gì đó. Sau đó chuyển sang cảnh lúc nãy cô ta mắng chửi tôi. Cũng chính vì cảnh cô ta mắng chửi tôi nên anh trai và ông nội mới gấp rút từ bên ngoài trở về.
Tôi ôm cánh tay của anh trai, bàn tay xiết chặc. Thấy tôi không vui, anh trai rút tay vòng qua lưng tôi vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3648490/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.